Trời đêm tại Hải Thành.Các căn nhà trong khu đô thị cao cấp đã lên đèn. Riêng căn nhà của Cao Vĩ Thành lại tối đen, cổng cửa đóng kín, chiếc Audi đen thuần túy kia dừng ở giữa sân nhà như thể chủ nhân của nó cố tình vứt nó nằm ở đó.
Trong căn phòng lưu niệm nằm trên tầng ba, Cao Vĩ Thành nằm say xỉn giữa nền nhà, xung quay anh chỉ toàn là chai rượi trống rỗng.
Đột nhiên Cao Vĩ Thành tỉnh dậy, anh mở mắt rồi sau đó quơ chân đạp mấy chai rượi ra xa.
"Đau đầu quá, trời tối rồi sao?".
Cao Vĩ Thành ôm đầu nhăn nhó, anh loạng choạng đứng dậy bước ra khỏi căn phòng. Khi ra ngoài, Cao Vĩ Thành dù rất choáng nhưng vẫn cẩn thận khóa cửa phòng lại, rồi bước vào phòng bếp.
Trong phòng bếp, Cao Vĩ Thành lục lọi tìm tòi trong tủ lạnh nhưng đồ ăn trong đó không nhiều, chỉ đủ để anh nấu bữa cơm cho tối nay.
Cao Vĩ Thành cầm túi đồ ăn ra khỏi tủ lạnh rồi đặt lên bàn, sau đó vào phòng vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo.
Nấu cơm xong, Cao Vĩ Thành bày biện lên bàn, định ăn cơm luôn nhưng chợt nhận ra gì đó, Cao Vĩ Thành cầm điện thoại lên rồi bắt đầu nhắn tin vào số điện thoại quen thuộc.
Cao Vĩ Thành[Em ăn cơm tối chưa? Anh đang ăn thì lại nhớ đến em, anh ước gì chúng ta có thể ngồi ăn với nhau một bữa cơm, anh nhớ em].
Tin nhắn gửi đi, Cao Vĩ Thành vẫn chẳng ăn cơm, đồ ăn trên bàn dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-binh-minh/3616292/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.