Triệu Hoàng vẫn không từ bỏ ý định mời Dương Đoan Ngọc lên phòng mình nghỉ ngơi. Dương Đoan Ngọc thì ngại, cô chỉ là cô gái trẻ, lên phòng người đàn ông như thế thì không hay.
May sao Triệu Vi Vân đi từ trên lầu xuống, cô thấy anh trai mình đang rủ rê Dương Đoan Ngọc lên phòng thì cười khúc khích, Triệu Vi Vân đi tới, đập tay lên vai Triệu Hoàng:“Này, đang tính dụ bạn thân em đi đâu đấy?”.
Triệu Hoàng cười, anh ta giải thích:“Anh thấy Đoan Ngọc mệt nên bảo em ấy lên phòng anh nghỉ ngơi”.
Triệu Vi Vân gật đầu, tán thành ý kiến của anh trai mình:“Đúng đó, Đoan Ngọc, cậu mệt thì nên lên phòng anh trai mình nghỉ đi, ở đây ồn lắm”.
Dương Đoan Ngọc có chút ngại, cô cúi đầu xuống, mở giọng nhỏ hết mức:“Nhưng mà…mình hơi ngại”.
Triệu Hoàng thì không nghe rõ nhưng Triệu Vi Vân nhìn thoáng qua đã hiểu, phòng con trai mà lên nằm như vậy thì không ổn. Triệu Vi Vân đi tới, nắm lấy cổ tay Dương Đoan Ngọc kéo lên lầu.
“Trên lầu có phòng khách riêng, có ghế sô pha khá mềm, cậu lên nằm nghỉ chút đỡ đau lưng”.
Triệu Vi Vân dắt Dương Đoan Ngọc lên phòng khách tầng hai, ở đó có bộ bàn ghế sô pha, kệ tủ, ti vi và một số món đồ vật trang trí trong gia đình.
Dương Đoan Ngọc ngồi xuống, thấy ghế khá mềm. Dương Đoan Ngọc muốn nằm lại nghe thấy Triệu Vi Vân nói:
“Đoan Ngọc, cậu thấy anh mình sao?”.
Dương Đoan Ngọc trả lời theo bản năng:“Tớ thấy anh cậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-binh-minh/3553107/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.