Bàn tay đang cầm điện thoại dần trở nên run rẩy.
Anh ấy có người khác ư?.
Dương Đoan Ngọc nực cười. Cũng đúng thôi, dù sao mỗi quan hệ yêu đương này cũng được bắt đầu từ việc cô thấy anh phù hợp nên quen. Dạo gần đây chuyện ba mẹ bắt cô kết hôn cũng được chuyển tới tai anh, nhiều lúc anh ngỏ lời tính chuyện dài lâu thì cô lại từ chối, ít nhiều gì anh cũng nảy sinh ra tâm lí chán nản.
Bây giờ Cao Vĩ Thành cũng đã hai tám tuổi, có tất cả lại thiếu một người vợ kề cạnh.
Dương Đoan Ngọc cầm điện thoại, bấm lên dòng chữ:
[Tôi là bạn gái của Vĩ Thành, cô là ai?].
Tin nhắn vừa gửi đi được vài giây liền có người hồi đáp:
[Là người sẽ mở cổng cho cô vào nhà nè].
Dương Đoan Ngọc vừa xem xong, lại nghe thấy tiếng cổng ở sân kêu tiếng kít kít. Cổng được mở ra, Dương Đoan Ngọc một tay kéo vali đi vào.
Từ cổng chính đi vào nhà cũng không quá xa, nhưng bước chân của Dương Đoan Ngọc lại nặng nề, cứ như cô không muốn đi vào nhà vậy. Cô sợ mình nhìn những thứ mình không nên thấy.
Không phải là cô sợ Cao Vĩ Thành phản bội mình, mà cô sợ cảm giác bản thân lại bị tình yêu dày vò. Một người từng trải qua mối tình âm dương cách biệt bây giờ lại chứng kiến anh ở cùng người phụ nữ khác, ít nhiều gì cũng nảy sinh ra tâm lí không ổn.
Vừa đứng trước cửa nhà, Dương Đoan Ngọc định nắm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-binh-minh/3553104/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.