Tháng 9, trời nóng bức ỏi ả. Dương Đoan Ngọc vừa đáp xuống sân bay Hải Sơn sau khi phụ ba mẹ kiểm tra căn nhà mà gia đình cô đang xây ở Hải Thành.
Vừa kéo vali đi ra cổng sân bay, cô vừa kiểm tra ngày giờ trên điện thoại.
Vậy là chỉ còn năm ngayg nữa là tới ngày khai giảng ở trường học. Dương Đoan Ngọc không ngờ là thời gian đã trôi nhanh như thế.
Từ sau khi thi tốt nghiệp, cô phải lo phụ ba mẹ xây nhà, chuyển đồ, làm hồ sơ nhập học, kiếm phòng ở. Cô phải di chuyển từ Hải Thành đến Hải Sơn rất nhiều lần.
Trong lúc Dương Đoan Ngọc vẫn còn đang suy nghĩ thì ở phía trước thì Triệu Vy Vân và Bạch Ái Linh đã ing ỏi vẫy tay gọi cô.
“Nọc Nọc! Ở đây nè”.
Nghe thấy có người gọi tên thân mật của mình, Dương Đoan Ngọc ngẩng đầu lên nhìn theo hướng tiếng kêu. Cô giật mình:“Sao hai cậu ở đây?”
“Chúng tớ nghe Mỹ Huệ nói hôm nay cậu bay tới Hải Sơn nên tới đón cậu nè” Bạch Ái Linh vừa nói vừa phụ Dương Đoan Ngọc cầm vali.
“Tớ đã dặn cậu ấy đừng nói cho các cậu biết rồi mà, như thế này thì phiền hai cậu quá” Dương Đoan Ngọc cười ngại ngùng.
Thấy vậy Triệu Vy Vân liền đánh một cái vào tay trái của cô:“Gì chứ chúng mình là bạn mà, giúp đỡ bạn mình một chút cũng không được hay sao”.
Dương Đoan Ngọc xoa xoa chổ mà cô bị Triệu Vy Vân đánh, cười nói.
“Vậy để cám ơn tình bạn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-binh-minh/3488151/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.