Sáng sớm thứ năm, Dương Đoan Ngọc dậy từ rất sớm, cô ăn sáng xong kiểm tra hành lí rồi chào tạm biệt ba mẹ.
Hôm nay là ngày cô di chuyển đến địa điểm thi, ngày mai là ngày thi chính thức.
Đi đến điểm thi mất hai giờ đồng hồ, lúc lên nhận phòng nghỉ Dương Đoan Ngọc vô tình làm rơi đồ. Đào Hải Quỳnh là bạn cùng lớp của cô nhắc nhở:“Nọc Nọc cậu làm rơi đồ rồi nè“.
“Gì đấy?” Dương Đoan Ngọc quay lui hỏi.
Đào Hải Quỳnh ngạc nhiên cầm lên:“Là bảng tên của con trai! Cậu có người yêu rồi hả?”
“Không có” Dương Đoan Ngọc vội tới lấy bảng tên:“Là người họ hàng của tớ để nhầm lên áo tớ đấy“.
Lấy bảng tên từ tay, Dương Đoan Ngọc kéo vali về phòng của mình. Cô hối hả mở vali ra rồi nhét bảng tên vào đống quần áo.
Dương Đoan Ngọc không biết cô cầm theo cái bảng tên này từ bao giờ, cô cũng không có ý định sẽ cầm theo cái này. Có lẽ hôm ấy khi Cao Vĩ Thành đưa bảng tên và huy cài cho cô, do áp lực học tập mà cô để nhầm vào túi áo mang ngày đi thi.
Cô sợ mọi người hiểu nhầm giống lúc vừa nãy nên Dương Đoan Ngọc cố gắng dấu thật kĩ chúng. Cất xong thì bạn cùng phòng cô vừa đến. Dương Đoan Ngọc đi ăn theo đoàn trường, đi tắm học bài rồi ngủ.
Ngày thi diễn ra thuận lợi, Dương Đoan Ngọc làm hết bài thi, cô tự hào năm nay có thể giành được giải. Buổi chiều thầy cô chở học sinh đi chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-anh-binh-minh/3484465/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.