Cả cuộc đời Trình Hạo Nhiên trãi qua biết bao là thăng trầm cuộc cuộc sống..Chẳng có gì để anh lưu luyến ngay cả chiếc ghế Chủ Tịch đang chờ đợi.. Sở dĩ anh muốn lấy chiếc ghế đó vì không muốn cho ba của anh và Tô Uyển sống dễ chịu, một phần lại vì trách nhiệm..
Một khi ba của anh mà lên nắm quyền hành Tô Uyển sẽ đưa người mình vào thao túng..Gia đình Tô Gia toàn là đồ rẻ mạt, chưa gì đã trà trộn vào Trình Thị định toan tính ý đồ...Nếu anh không ngồi vào chiếc ghế chủ tịch có vẻ chiều lòng Tô Uyển quá rồi...
Bất đắc dĩ phải ngày đêm cực khổ trao dồi để chiến đấu với bọn họ.Ngoài ra anh chẳng có gì hứng thú với sự tranh đoạt cả...
Thế mà ngày hôm nay, có người khiến anh lưu luyến, có người để anh cảm động...
Cả ngày quây quần với công việc, Trình Hạo Nhiên về đến nhà cũng đã hơn mười một giờ khuya..
Vừa vào cửa, bất ngờ là ánh đèn vẫn còn sáng, trên so pha Hạ Tử Yên dựa vào thành ghế nhắm mắt ngủ say..Thân hình mềm mại dưới ánh đèn co lại vừa yếu đuối lại đáng yêu..Mới ngày nào mà bé con đã mười lăm tuổi rồi, vóc dáng dần trưởng thành, như chồi non dưới nắng sớm non nớt lại yêu kiều...
Trình Hạo Nhiên thả cặp táp qua một bên khom người bế lấy Hạ Tử Yên trở về phòng..
Thân thể thiếu nữ mềm mại ngả vào lòng anh..Một hương thơm ngọt ngào giống như mùi hương hoa hồng nhẹ nhàng lan vào mũi rồi tỏa cả tận trong lòng anh...
Trình Hạo Nhiên nghĩ sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-yeu-phi-yen/71292/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.