Có lẽ không chạm vào cấm kị của Trình Hạo Nhiên đó là nhắc đến mẹ và em gái anh..Thì anh sẽ không bao giờ kích động hay ra tay muốn bóp chết người khác..
Hai năm qua lao vào kinh doanh, anh cũng học được phần nào kiềm chế bản thân..
Không biết từ bao giờ, trong lòng Trình Hạo Nhiên cô bé Hạ Tử Yên là một sự sở hữu của mình..Là người của anh..Tuy anh không đứng ra nhận nuôi cô bé.Nhưng trong tư tưởng Hạ Tử Yên rất bám lấy anh..Cô bé vì anh sang Mỹ mà bỏ cả ăn uống.Vì sợ không gặp được anh nên cam chịu bị Tô Uyển đánh đập hành hạ.
Chỉ cần nghĩ đến thế thôi, Trong lòng Trình Hạo Nhiên cho mình một suy nghĩ rằng cô bé này là của anh..Cũng giống như căn phòng, chiếc xe thuộc quyền sở hữu của mình là không ai có quyền chạm đến..Còn nghĩ hơn nữa anh nghĩ không ra..
Nói là thế không nổi trận lôi đình với Tô Uyển, nhưng để trả đủa bà ta thì không thể nào không có...
Tô Uyển một thân hàng hiệu, thời tiết có phần oi bức, cau có ngồi vào xe, khiến cơn nóng của ba ta có chút dịu hơn..
Nhìn những chiến lợi phẩm mình mới mua.. Bà ta ngả người dựa vài ghế thích thú cười vui vẻ.
-" Không xong rồi...bà chủ ơi!"
Bất ngờ tài xế hét lớn,Tô Uyển ngồi thẳng người cáu gắt..
-" Chuyện gì...?"
-" Thắng..thắng xe...không "
-" A...."
Chưa nói hết câu chiếc xe lạng lách tránh né với vận tốc kinh hoàng tông thẳng vào trụ đèn.
Lúc Trình Tấn chạy vào bệnh viện.Tô Uyển đã được đưa vào phòng cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-yeu-phi-yen/71290/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.