Cánh cửa đóng lại, lúc này Hạ Tử Yên vẫn một mực ôm lấy cổ Trình Hạo Nhiên không có ý buông ra..
-" Tôi phải đi tắm "
Anh đứng giữa phòng nhìn cái đầu nhỏ chôn vùi trước ngực mình lên tiếng..
-" Vâng ạ "
Giọng nhão nhẹt trả lời, nhưng bàn tay thì không có ý thả lỏng..
-" Em ôm tôi như vậy làm sao tôi đi được "
Anh nói với mình phải nhẫn nại với con bé này..Vì anh bây giờ anh phát hiện rất sợ cô nhóc này khóc..lúc đấy trong lòng thật sự không hề thoải mái...
Hạ Tử Yên lúc này mới ngẩng khuôn mặt như con mèo của mình lên đáng thương nhìn Trình Hạo Nhiên..
-" Yên Yên sợ.... "
Nước mắt vẫn còn đọng quanh viền mắt nhìn rất đáng thương..
-" Đây là phòng tôi.Yên tâm không có chúng nó.."
-" Thật không ạ?"
Đã vượt quá sự nhẫn nại của anh rồi, thế mà con nhóc này lại không biết điểm dừng..
Anh bực mình quát nhẹ kéo tay cô bé ra..đặt Hạ Tử Yên ngồi lên giường..
-" Em còn lèm bèm.Tôi sẽ đem vứt em vào bọn chúng đấy"
Bé con tội nghiệp rụt vai lại, nghe đến lại sợ sệt, lại muốn khóc..
-" Cấm khóc "
Giọng Trình Hạo Nhiên cao lên nhưng lại không hiểu sao, cau mày lại dịu xuống..
-" Tôi vào tắm ra liền"
Nói rồi anh buồn bực xoay lưng đi thẳng vào phòng tắm..
Khoảng nửa tiếng sau, Trình Hạo Nhiên quấn khăn rời khỏi phòng, định bước ra khỏi phòng bất ngờ anh nhìn xuống chiếc khăn..
-" Chết tiệt "
Xoay ngưới vào thay thành chiếc quần rồi mới ra ngoài.
Không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-yeu-phi-yen/71288/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.