Hạ Tử Yên không biết mình bất tỉnh bao lâu.Khi cô tình dậy,đã thấy mình đang nằm trên một chiếc giường bằng sắt phía dưới là cái nệm màu trắng.Hạ Tử Yên lúc này mới phát hiện tay và chân của mình điều bị trói chặt...
...Ánh mắt chớp nhẹ bắt đầu hoang mang khi đầu óc hoàn tòan tỉnh táo cô đưa mắt xung quanh..Cả căn phòng rộng lớn hoàn toàn màu trắng..Cả rèm cửa sổ cũng một màu trắng tinh....Khoan đã! phía bên góc tường còn có một chiếc giường chứa một người nằm.
Cô mím môi sao đó gọi khe khẽ..
-" Nè..có nghe tôi gọi không..nè.."
Cô cảm thấy hơi thở người đó rất khó khăn,
thân người gầy guộc, khuôn mặt hóp lại hốc hác, nhìn rất quen mắt...Trong mắt Hạ Tử Yên chấn động..
Hạ Tử Yên cục cựa người muốn ngồi dậy, cố gắng dựa lưng vào tấm tường,khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ nằm bên giường kia..toàn thân Hạ Tử Yên không ngừng run rẩy miệng há hốc không thể tin vào mắt mình..
-" Tô Uyển.."
Đúng rồi là bà ta..Nhưng chỉ chưa đầy nửa tháng mất tích sau Tô Uyển lại ra nông nổi như vậy..
Thật quá khủng khiếp...
Cô đưa đôi mắt khiếp sợ nhìn Tô Uyển.
Người phụ nữ xinh đẹp cao sang đâu rồi..
Trong mắt cô nếu nói không ngoa chính là một bộ xương vẫn còn thở...
Bà ta nằm đó như cảm nhận được có người gọi mình..Ánh mắt cố trừng lớn lâu lâu mày nhíu lại như rất đau đớn..Mày nhíu chặt, đôi môi khô khốc mấp máy nhưng không nói được...
Cổ họng Hạ Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-yeu-phi-yen/2694193/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.