Lúc Trình Hạo Nhiên mở cửa phòng bước vào, thì thấy Hạ Tử Yên ngồi trên ghế nhung đỏ sát cửa sổ..
Vẻ mặt vô cùng đăm chiêu, anh không thích nét mặt u sầu của cô như bây giờ, anh chỉ thích nhìn cô cười nói, khuôn mặt lúc nào cũng sáng ngời, vô lo vô âu...
Chẳng lẽ anh đang bảo vệ cô sai cách rồi!
Trình Hạo Nhiên bước đến ngồi cạnh rồi kéo cô vào lòng..
Hạ Tử Yên cũng mặc kệ anh ôm chẳng nói lời nào, mắt vẫn nhìn ra xa xăm ngoài cửa sổ..Lưng cô áp sát lòng ngực dày rộng của anh..Cằm Trình Hạo Nhiên đặt trên đỉnh đầu Hạ Tử Yên, hai người cái gì cũng không nói, mỗi người mỗi suy nghĩ...
Đến gần tối lòng Hạ Tử Yên bắt đầu không yên..cô lo lắng bồn chồn, vừa ăn tối xong cô đi nhanh vào phòng tắm thay đồ sẵn sau đó chui vào trong chăn nhắm mắt lại...
Gần bảy giờ tối cửa phòng mở ra, cô nghe bước chân rất khẽ, chỉ đứng ở giữa phòng quan sát, không tiến lại gần giường..Rồi lặng lẽ rời đi, cô biết chắc người đó không ai khác là Trình Hạo Nhiên...
Qua một lúc nghe tiếng xe nổ máy rời đi..
Hạ Tử Yên liền xuống giường..Cô nhanh chóng với lấy túi xách chạy xuống lầu..
-"Ơ. Cô chủ cô đi đâu thế..?"
Thím Hà mắt thấy Hạ Tử Yên chạy ra ngoài..Bà muốn ngăn cô lại nhưng không kịp..
Trả lời bà chỉ còn bóng lưng chạy khuất của Hạ Tử Yên, cô chạy rất nhanh..
Có chuyện gì sao? Có cần báo lại với cậu chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-yeu-phi-yen/2694167/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.