Lúc Hạ Tử Yên thức dậy mặt trời đã qua ngọn núi..
Cả thân người điều lọt thỏm trong vòng ôm của ai đó..Cô dụi mặt vào vòm ngực trần trụi của anh...
Cảm giác rất rõ hai người dưới chăn không hề có thứ gì che đậy. Đôi mắt tinh nghịch nhìn khuôn mặt người đàn ông say mê..
Dưới nắng sớm khuôn mặt anh say ngủ đẹp đến mức tim cô không ngừng đập liên hồi..
Bàn tay bé nhỏ thích thú vòng qua eo ôm lấy người đàn ông của cô..
Cả khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào ngực anh..
Đây là người đàn ông của cô!
Thời gian hạnh phúc như chậm lại, dưới thời tiết se lạnh được anh ôm vào lòng, hai mí mắt bắt đầu nhắn lại tiếp tục ngủ lúc không hay biết...
Hạ Tử Yên tỉnh lại lần nữa bên cạnh đã không còn ai...hơi ấm cũng không có, biết chắc anh đã rời giường lâu rồi..Trong phòng tắm không tiếng động..
Cảm giác trống trãi bất giác bao trùm khó diễn tả..Cô cuộn chăn ngồi dậy, thẫn thờ chẳng buồn xuống giường..
Cánh cửa bất ngờ có người đẩy ra..ngẩng mặt lên không ai khác chính là Trình Hạo Nhiên, dưới nắng sớm anh mặc bộ đồ màu trắng ở nhà thoải mái..Còn cô lúc này trông vô cùng thảm hại, toàn thân trần trụi quắn chặt chiếc chăn lộ ra bờ vai trần mảnh khảnh trắng mịn, đầu tóc rồi tung..
Khuôn mặt vẫn còn ngái ngủ chưa tỉnh hẳn..Nhưng cô lại không biết trong mắt Trình Hạo Nhiên lúc này cô xinh đẹp quyến rũ ra sao...
Nhìn vẻ mặt thất thần của cô, anh ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-yeu-phi-yen/2694137/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.