Hạ Tử Yên cũng rất ngang ngạnh không chịu yếu thế, vươn cằm hung hăng trừng anh, một chút cũng không sợ...
-" Thế thì sao? Ít nhất cậu ấy vừa đẹp trai học giỏi, còn nữa cậu ấy chỉ thương một mình người ta không bao giờ khiến người ta phải đau lòng, cũng không lăng nhăng như ai kia.Vậy tại sao người ta không có quyền thích chứ...."
-" Hạ Tử Yên "
Vừa chấm dứt lời nói, cô cảm nhận rất rõ một luồn gió lạnh ùa đến...Tiếng quát lớn, đây lần đầu tiên anh gọi cả tên họ của cô ra..Điều đó chứng tỏ anh đang vô cùng tức giận..
Hạ Tử Yên âm thầm nuốt nước bọt, sợ hại nước mắt rưng rưng mấy giây sao òa khóc nức nở, dù sao cô cũng mới mười tám tuổi, dù lém lỉnh thông minh thế nào cũng vô cùng nhát gan..
Bị anh quát mắng, tâm hồn thiếu nữ tổn thương nghẹn ngào uỷ khuất...
Cứ thế quay mặt chỗ khác, khóc nức nở trông vô cùng đáng thương...
Trình Hạo Nhiên khổ sở chẳng biết làm sao..
Anh thả tự do tay cô, ôm lấy thân thê bé nhỏ vào lòng, hôn lên má cô nhẹ giọng..
-" Đừng khóc..."
-" (..............)
Bây giờ cái gì cũng không nghe vào..Khóc vô cùng thương tâm,bờ vai run run xoay người nằm nghiêng nức nở...
Anh cũng xoay người theo cô, ôm cô từ phía sau một chút giận dữ xót lại điều bay sạch không tâm hơi..Đúng là trước mặt cô anh chỉ là con hổ giấy...
-" Yên Yên "
Anh dịu dàng áp má mình vào mặt cô, bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-yeu-phi-yen/2694134/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.