Tâm tình Lý Thiệu Quân thật giống như được ngâm trong hũ mật, hắn cảm thấy công phu của mình thì tính là cái gì, nhìn Diệp Phồn bình thường không nói nhiều lắm, hiện tại nói ra một câu đều có thể hay hơn cả thư tình.
Người nào đó mặt mày hớn hở, hé ra khuôn mặt tuấn tú mê đảo Diệp Phồn, Lý Thiệu Quân cười thật là đẹp mắt, ai mà có thể cưỡng lại nụ cười này chứ, nhìn hắn thôi tim cậu cũng đã đập gia tốc rồi.
Lý Thiệu Quân đã coi người qua đường như là không khí, thanh âm mang theo khoái trá cũng đắc ý rõ ràng: "Tôi đương nhiên biết cậu chỉ thích tôi, tôi chỉ là không thích ai khác nhìn chằm chằm vào cậu".
Diệp Phồn lắc đầu, bất đắc dĩ nở nụ cười, Lý Thiệu Quân vẫn luôn làm cho người khác có ấn tượng là tuổi trẻ mà thành thục, thập phần ổn trọng, chỉ có cậu biết người này sẽ có đôi lúc giống như tiểu hài tử, rất ngây thơ.
Lý Thiệu Quân không còn tức giận, Diệp Phồn lại lôi kéo hắn trở lại khán đài tiếp tục xem trận đấu, cậu rất muốn biết đội nào sẽ giành quán quân.
Tuy rằng Lý Thiệu Quân rất không tình nguyện gặp lại Trầm thúc thúc kia, nhưng vì tức phụ muốn xem trận đấu, nên cũng không có biện pháp, cùng lắm thì cách xa người kia một chút.
Nhưng khi hai người trở lại chỗ ngồi, phát hiện vị trí kia đã không có ai ngồi, tâm tình hắn thật là thư sướng.
Diệp Phồn cũng nhìn qua thấy không có người, có chút kì quái, không phải lát nữa ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-thieu-gia-ngoi-cung-ban-ba-dao-sung-ai/1308902/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.