Diệp Phồn cùng Lý Thiệu Quân vừa đi vừa nói chuyện phiếm cho nên không để ý đằng sau mình bị người nhìn bằng ánh mắt bất thiện.
"Được rồi, Tôn Uy, ngươi tránh sang một bên đi, người làm anh như tao đây còn chưa có lên tiếng đâu." Phạm Vĩ nói chuyện dáng vẻ lưu manh, trên người không mặc đồng phục, lại hỏi em gái: "Hiểu Đan, ai khiến em tức giận, nói cho ca biết, Lâm thành này có ai mà dám động vào Phạm gia chúng ta chứ."
Nguyên lai kẻ bó thạch cao ở tay chính là tên mập mạp ngày đó bị Lý Thiệu Quân đánh gãy tay mất mặt, Tôn Uy.
"Hừ, còn ai vào đây ngoài cái thằng mọt sách Diệp Phồn với cả tên Lý Thiệu Quân vừa mới chuyển đến kia, hại ta ở trước mặt cả lớp bị xấu mặt, ca, nhất định phải giúp ta giáo huấn bọn họ". Phạm Hiểu Đan bĩu môi, nói vô cùng ủy khuất.
Tôn Uy đứng bên cạnh cũng lập tức châm ngòi thổi gió, nói "Đúng vậy, đúng vậy, cái tên mới chuyển trường kia thật cao ngạo, không coi ai ra gì, ai cũng không để vào mắt, căn bản không coi đại ca ra gì mới dám khi dễ Hiểu Đan, còn tên Diệp Phồn kia dám ỷ vào Lý Thiệu Quân mà bắt nạt Hiểu Đan, thật sự là khinh người quá đáng".
Tôn Uy đã sớm muốn trả thù Lý Thiệu Quân cùng Diệp Phồn, đáng tiếc lại đánh không lại Lý Thiệu Quân, nhưng là hắn sẽ không bỏ qua dễ dàng, Phạm Vĩ nhiều thủ hạ như vậy, gia thế lại vững chắc, nghe được Phạm Hiểu Đan lên án, hắn càng cố tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-thieu-gia-ngoi-cung-ban-ba-dao-sung-ai/1308853/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.