Chương trước
Chương sau
Vô số công kích đánh vào đường đi, toàn bộ con đường thoáng chốc sụp đổ, từng cửa hàng, nhà ăn, khách sạn ầm ầm nổ tung, mặt đất vô cùng cứng rắn ngay cả cường giả cấp bậc thiên thần cũng không cách nào lưu lại dấu vết nhưng giờ phút này lại xuất hiện từng đạo khe rãnh thật lớn, vết rạn, chẳng khác gì ngày tận thế tiến đến, long trời lở đất.

- Tranh thủ thời gian chuẩn bị đợt công kích thứ hai!

Mắt thấy nhóm người Minh Đế đã thừa nhận qua vòng công kích thứ nhất, muốn tiến lên thiên không, sắc mặt Ai Tư lập tức thay đổi lo lắng thét to.

Một khi bị Minh Đế bọn họ nhảy vào trong đội ngũ, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Nhưng tốc độ của mấy người Minh Đế thật sự là quá nhanh, không đợi đợt công kích thứ hai kịp ra tay, ngoại trừ Xích Ký còn thủ hộ bên cạnh Kiệt Sâm, bốn người Minh Đế đã xông vào trong đội ngũ chiến sĩ tuần tra đứng đầy trời.

Giờ phút này theo thời gian trôi qua, càng nhiều chiến sĩ tuần tra gia nhập, toàn bộ chiến sĩ đứng trên không Lôi Đình Đảo đã đạt tới hơn hai ngàn người, rậm rạp chằng chịt chẳng khác gì đàn châu chấu.

- Hô!

Bốn người Minh Đế giống như sói lang xâm nhập vào giữa bầy cừu, trắng trợn giết chóc.

- Oanh!

Trường thương trong tay Tác La Tư bắn lên, hắc sắc trường thương thông thiên trực tiếp đem gần mười tên tuần tra chiến sĩ trước mặt oanh thành huyết vụ.

- Ha ha…

Long Tháp Tư cười lớn, mỗi lần hỏa diễm cự chùy rơi xuống đều có hai ba gã, thậm chí là ba bốn gã tuần tra chiến sĩ vẫn lạc.

- Cút ngay!

Sắc mặt Ba Xá Mỗ lãnh khốc, một đao đánh xuống, thổ hoàng sắc đao mang khổng lồ lóng lánh trực tiếp đem bảy tám tên chiến sĩ cuốn thành bột mịn.

Về phần Minh Đế, nhanh như thiểm điện lập lòe xuyên qua giữa đám chiến sĩ, hắn cầm một thanh hắc sắc chủy thủ trong tay, hóa thành từng đạo hắc tuyến, mỗi lần hắc tuyến xẹt qua lại có chiến sĩ vẫn lạc.

Chỉ một thoáng toàn bộ thiên không giống như biến thành một trường đồ sát.

Hắc sắc thương ảnh, hỏa diễm cự chùy, hoàng sắc chiến đao, hắc sắc chủy thủ, từng đạo hào quang liên tục sáng lên, ảo ảnh không ngừng lấp lóe.

Huyết nhục vỡ tung, xương cốt nát vụn, pháp tắc thần liên bay loạn!

Bốn người Minh Đế phảng phất như bốn đầu mãnh hổ xông vào trong bầy cừu, tùy ý giết chóc, mạnh mẽ xông tới, không chỗ nào ngăn trở.

- Ah…ah…

Thanh âm tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, thi thể nguyên một đám chiến sĩ lả tả rơi rụng không ngừng xuống dưới.

Các chiến sĩ tuần tra lập tức luống cuống.

- Trốn!

Đối mặt với hành động tàn sát không chút kiêng nể của bốn người Minh Đế, rốt cục bọn hắn không còn nửa điểm dũng khí tiếp tục chém giết.

- Mau nhanh, mau nhanh, quần thể công kích, không cần lo việc khác, hướng bốn người bọn hắn quần thể công kích!

Ở bên dưới nhìn thấy một màn này toàn thân Ai Tư phát run.

- Quần thể công kích?

Rất nhiều chiến sĩ đang kinh hoảng đều ngây ngẩn cả người, tuy bốn người Minh Đế đang chém giết nhưng chung quanh còn có đồng bọn của bọn hắn ah, một khi quần thể công kích chỉ sợ trong hỗn loạn sẽ làm người một nhà chết càng nhiều hơn…

Nhưng theo tình huống hôm nay, ai cũng không quản được nhiều như vậy, không quần thể công kích sẽ bị tàn sát, quần thể công kích có lẽ còn có một tia sinh cơ.

Nhưng vừa nghe tiếng hô lớn của Ai Tư, bốn người Minh Đế làm sao cho bọn hắn cơ hội.

- Sưu! Sưu! Sưu!

Vốn bốn người đang tụ tập chung một chỗ giết chóc lập tức liền phân tán ra, nhanh như bốn đạo tia chớp dũng mãnh xông vào đám chiến sĩ trên bầu trời, chia làm bốn phiến chiến đoàn, lần này những chiến sĩ tuần tra còn lại cũng không biết làm sao công kích, một khi công kích chỉ sợ kẻ chết sẽ chính là bản thân mình.

- Hỗn đản!

Ai Tư tức giận đến toàn thân run rẩy.

- Xú tiểu tử, là do ngươi một mực tác quái, lão tử khi trước không kịp giết ngươi, hiện tại bổ sung đi!

Long Tháp Tư ở trên bầu trời hét to một tiếng, hướng Ai Tư vọt tới.

- Hô…

Nhưng không đợi hắn lao ra khỏi đám người, bên dưới ngay trước mặt Ai Tư đã đột nhiên xuất hiện một đạo nhân ảnh, chính là Xích Ký.

- Ngươi…

Biểu tình Ai Tư thoáng chốc đọng lại, hai mắt trợn tròn, ánh mắt vô cùng sợ hãi, cả người phóng lên muốn chạy thoát nơi đây.

- Xích Ký, ngươi lưu tên đó cho ta!

Giữa không trung Long Tháp Tư đang lao xuống cực nhanh cũng chợt nóng nảy hét to.

Nhưng Xích Ký cũng không để ý tới hắn, chiết phiến trong tay nhẹ nhàng vung lên, một đạo thần mang hình vòng cung từ trong tay hắn bạo tuôn ra, trực tiếp lướt qua đầu Ai Tư.

- Phốc xuy…

Đầu của Ai Tư mạnh mẽ bạo vỡ ra, hai đôi mắt hoảng sợ trợn ngược, pháp tắc thần liên rơi xuống đất, chết không nhắm mắt.

- Ngươi…tức chết ta rồi, Xích Ký, ta đã nói ngươi để lại cho ta…

Long Tháp Tư tức giận đến nỗi tóc dựng đứng lên.

Rồi đột nhiên…

- Long Tháp Tư cẩn thận!

Ở bên dưới trong đôi mắt Kiệt Sâm hiện lên một đạo tinh mang, trong miệng chợt quát lớn.

- Cái gì?

Long Tháp Tư khẽ giật mình, cảm giác sau lưng tựa hồ có gì khác thường, lập tức quay phắt người…

Oanh!

Chỉ thấy một đạo hắc sắc đao mang chói mắt khổng lồ sáng lóa, hung hăng đánh ập tới Long Tháp Tư, những nơi đi qua không gian tầng tầng nghiền nát, uy lực mạnh tới mức nội tâm Long Tháp Tư dâng lên một cỗ cảm giác nguy cơ, lông tơ toàn thân đều dựng thẳng.

Nguy cơ trước mắt, Long Tháp Tư vội vàng đem cự chùy trong tay mình chắn ngang trước mặt.

- Bồng!

Hắc sắc đao mang khổng lồ đụng vào hỏa diễm cự chùy của Long Tháp Tư, xung lượng cực lớn trực tiếp đánh Long Tháp Tư hãm nhập vào dưới lòng đất, trên mặt đất lưu lại một hố sâu cực lớn.

Một màn này làm cả chiến trường thoáng chốc ngừng phắt lại, đám chiến sĩ tuần tra ngửa đầu nhìn lên ngây ngốc.

Long Tháp Tư cường đại bọn hắn đã có hiểu rõ, là Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả, hiện tại bị người một đao bổ vào lòng đất, người xuất đao rốt cục là ai?

- Long Tháp Tư!

Bốn người Xích Ký vội vàng nhìn vào dưới hố sâu.

- Khục khục, vừa rồi là tên gia hỏa nào dám đánh lén lão tử, tiên sư bà ngoại nó, lão tử không đập nát hắn không bỏ qua!

Trong hố sâu, thanh âm tức giận của Long Tháp Tư vang lên, một đạo nhân ảnh phóng lên trời, quần áo trên người hắn nghiền nát nhưng cũng không bị tổn thương, chính là Long Tháp Tư vừa bị đánh hãm sâu vào lòng đất.

- Chính là mấy người các ngươi dám càn rỡ giương oai trên Lôi Đình Đảo? Bất kể là ai, mấy người các ngươi hôm nay hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Thanh âm lạnh lùng vang lên, trên bầu trời sáu gã tử bào cường giả lạnh lẽo nhìn qua nhóm người Kiệt Sâm, người nói chuyện chính là Bác Tạp Y.

- Tử bào trưởng lão!

- Là các tử bào trưởng lão đã đến!

- Chúng ta được cứu rồi!

Đám chiến sĩ tuần tra vừa bị tàn sát khủng hoảng hiện tại một đám đều kích động lên, một ít người thậm chí muốn khóc, tử bào trưởng lão phảng phất giống như cứu tinh làm nội tâm khủng hoảng của bọn hắn thoáng chốc liền yên ổn xuống dưới.

- Khí tức sáu người này thật mạnh, không ngờ đều là Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả!

- Đây là tử bào trưởng lão của tam đại gia tộc, là cao thủ chân chính của tam đại gia tộc, tại Lôi Đình Đảo, ngoại trừ tộc trưởng tam đại gia tộc ra, địa vị bọn hắn là tối cao!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.