Chương trước
Chương sau
- Hô…

Không ít người quan sát ra được hai mươi ba Tinh Diệu thiên thần bay ra đều cùng nhau thở phào một hơi nặng nề, trên mặt hiện lên vẻ may mắn sống sót sau tai nạn.

Nhưng khi nhìn thấy chung quanh có thật nhiều cường giả vây quanh, chân mày bọn họ đều chợt nhíu lại.

- Chư vị, các ngươi làm cái gì vậy?

Trong đó có một người lớn tiếng quát lạnh.

- Tộc trưởng đại nhân…

- Thành chủ…

Thành viên của những thế lực thuộc hai mươi ba Tinh Diệu thiên thần kia nhìn thấy đại nhân của mình xuất hiện, liền vội vã vọt tới, mà một ít thế lực có cường giả tiến vào trong kiếm trủng lại không nhìn thấy người của mình cũng đi nhanh qua.

- Lợi Ân tộc trưởng, như thế nào chỉ còn lại các ngươi, đại nhân nhà ta đâu?

- Vì sao không thấy trại chủ Địa Mang Trại chúng ta vậy?

Cường giả của những thế lực kia đều hét to, đôi mắt đỏ bừng, một tia cảm giác không ổn hiện lên trong lòng bọn họ.

Trong lúc nhất thời toàn bộ tràng diện vô cùng hỗn loạn, nhưng khi trước đoạt được Kiếm Thần Lệnh tiến vào trong kiếm trủng, không có thế lực nào mà không phải là thế lực lớn trong khu vực quanh đây, hai mươi ba Tinh Diệu thiên thần cường giả tụ họp lại cộng thêm thành viên trong thế lực của họ cũng đã tạo thành một cỗ lực lượng thật lớn.

Hai mươi ba Tinh Diệu thiên thần liếc mắt nhìn nhau, âm thầm đã đạt tới hiệp nghị nào đó.

- Tránh ra, tất cả mọi người tránh ra đi…

Rất nhiều Tinh Diệu thiên thần đồng thời quát lên chói tai, mang theo thủ hạ của mình, một đám người lập tức muốn rời khỏi nơi đó.

Có một ít cỗ thế lực muốn chặn đường, nhưng không người nào dám dẫn đầu làm khó dễ cỗ lực lượng liên hợp lớn như vậy, chỉ có thể liên tục lui về phía sau.

Ngay lập tức không có ai có thể ngăn cản được một đám người như thế, một ít thủ lĩnh thế lực trong mắt hiện lên đạo lệ mang, vừa định làm khó dễ, đột nhiên…

- Ha ha, lão phu chờ đợi suốt một năm, rốt cục kiếm trủng kia mới mở ra lần nữa, các tiểu oa nhi, các ngươi không ai được rời khỏi, ngoan ngoãn lưu lại cho ta đi.

Một thanh âm hét to như sấm sét ầm ầm vang vọng trong thiên không, tiếng hét nổ vang, ù ù rung động, chấn rung thân hình mọi người không sao đứng vững, đầu váng mắt hoa, thần lực trong thân thể sôi trào, cơ hồ muốn rơi xuống không trung.

Ngay cả hai mươi ba Tinh Diệu thiên thần cường giả sắc mặt cũng tái nhợt dưới tiếng cười to kia, khí huyết cuồn cuộn, trong đôi mắt toát ra kinh hãi.

- Là ai?

- Người nào?

- Chẳng lẽ là hắn?

Tất cả mọi người lên tiếng kinh hô, ngẩng đầu nhìn lên thiên không.

Bên trên bầu trời, một đạo thổ hoàng sắc lưu quang lướt đến nhanh như thiểm điện, xuất hiện ngay trên không, hư không bạo động, thổ nguyên tố sôi trào, đạo nhân ảnh kia mới chậm rãi đáp xuống.

- Là hắn!

Rất nhiều người đều nhận ra người này chính là tuyệt thế cường giả một năm trước đến chậm không kịp vào kiếm trủng nên nổi giận muốn dùng lực cường hoành xông vào nhưng thất bại.

Thoáng chốc sắc mặt mọi người đều thay đổi, bọn họ vẫn còn nhớ rõ một màn khi đó, những nơi trường đao đánh tới cuồng phong rít gào giận dữ, thiên địa sụp đổ, không sao địch nổi, loại khí thế mênh mông kia chỉ có cường giả cấp bậc Nhật Diệu thiên thần mới có thể thi triển ra được, cho dù là Nguyệt Huy thiên thần cũng tuyệt không có thực lực kia.

Thổ hoàng sắc lưu quang biến mất, một lão giả sắc mặt khô cằn lưng đeo trường đao từ trên trời giáng xuống, hai con ngươi sắc bén, như lưỡi đao xẹt qua trên mặt mọi người, cuối cùng rơi lên trên mặt hai mươi ba Tinh Diệu thiên thần.

- Những người từ trong kiếm trủng đi ra đều lưu lại, còn lại những người không liên quan hết thảy cút cho ta!

Lão giả lên tiếng quát lạnh.

- Tiền bối…

Không ít người sắc mặt đều đại biến.

- Như thế nào? Chẳng lẽ các ngươi nghĩ muốn cãi lời của ta?

Lão giả lạnh lùng lên tiếng, một cỗ thần lực mênh mông từ trong thân thể hắn mãnh liệt tràn ra, thoáng chốc toàn bộ thiên không lập tức nổi lên cuồng phong, khí thế nhiếp người làm tất cả mọi người không chịu nổi, đồng loạt thối lui.

- Đi mau!

- Chúng ta đi!

Mọi người liếc nhau, lập tức vội vã rời đi, trong nội tâm không còn chút ý niệm muốn cướp đoạt bảo vật.

Tuy nhân số của bọn hắn đông đảo, nhưng một Nhật Diệu thiên thần nếu muốn đánh chết bọn họ căn bản không cần tốn nhiều công sức, đến lúc đó nếu bị giết chết cũng không biết đi đâu kêu oan.

Chỉ một thoáng khu vực huyên náo tiếng người thoáng chốc đã biến mất không còn một mảnh, ngay cả thành viên hai mươi ba thế lực sau khi trao đổi cùng thủ lĩnh của mình cũng ngoan ngoãn rời khỏi nơi đó.

Lập tức giờ phút này bên ngoài kiếm trủng chỉ còn lại lão giả cùng hai mươi ba Tinh Diệu thiên thần.

- Tiền bối, tại hạ Man Hoang Phủ La gia đệ tử La Tiêu, không biết tiền bối lưu lại chúng ta rốt cục có điều gì chỉ giáo?

Một đám người liếc nhau, bên trong một thanh sam nam tử thần thái thong dong hành lễ hỏi.

Mọi người nghe xong, trong lòng đều cảm thấy nghiêm túc.

Man Hoang Cổ Địa mênh mông bát ngát, lãnh thổ rộng lớn, trong đó gia tộc họ La vô số, nhưng nói tới Man Hoang Phủ La gia cũng chỉ có một trong tứ đại gia tộc La gia, La gia này thế lực hùng hậu, uy danh hiển hách, gia chủ La Xá Nãi là một cường giả Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, cũng là tồn tại cao cấp nhất trong Man Hoang Cổ Địa.

Tại Man Hoang Cổ Địa, tứ đại gia tộc cùng Linh Hoang Các, Hỏa Vân Bảo, Lăng Tiêu Các được xưng một trong mười ba thế lực lớn của Man Hoang Cổ Địa, là một cỗ lực lượng cường đại ngoài Phủ Chủ Man Hoang Cổ Địa, không thể khinh thường.

- Oa nhi, ngươi dám áp chế ta?

Gương mặt vốn lạnh lùng của lão giả đột nhiên trầm xuống, trong đôi mắt hiện lên tia hung mang ngoan lệ, hắn vung tay lên, La Tiêu lập tức bị hắn xách lên như con gà con nhấc cao.

- Man Hoang Phủ La gia đúng là cường đại, nhưng giết ngươi lão phu không tin La gia sẽ vì một Tinh Diệu thiên thần nho nhỏ lại cùng Huyết Ảnh Cuồng Đao này trở mặt!

Thanh âm lão giả lạnh lùng truyền ra, khiến thân hình mọi người đều run lên.

Đặc biệt là La Tiêu, gương mặt giật mình không còn một tia huyết sắc.

Hắn chỉ là thứ tử của La gia, tại La gia địa vị không cao, lần này chỉ là cơ duyên xảo hợp đi ngang qua nơi đây chiếm được một khối Kiếm Thần Lệnh nên mới có cơ hội đi vào kiếm trủng, lại không nghĩ tới chẳng những không đạt được bảo tàng bên trong, ngược lại còn gặp nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, vừa rồi mới chạy thoát một kiếp từ trong tay người kia ra được kiếm trủng, vừa ra kiếm trủng lại bị Huyết Ảnh Cuồng Đao bắt giữ, trong nội tâm vô cùng run sợ.

Xuất thân từ đại gia tộc nên La Tiêu cũng nghe được uy danh hiển hách của Huyết Ảnh Cuồng Đao, đây là một gã đao khách độc hành, thực lực tuyệt luân, cho dù là ở trong hàng ngũ Nhật Diệu thiên thần cũng không phải là kẻ yếu.

Tại Thiên Thần Giới, rất nhiều thế lực sợ nhất là loại cường giả độc hành, lưu lãng cả đời, vô câu vô thúc, không có gia nghiệp, cho dù là đại gia tộc cũng sẽ tận lực tránh né trêu chọc những người như vậy, nếu không bọn họ chuyên chọn lựa những kẻ yếu trong gia tộc ra tay, căn bản là khó lòng phòng bị, đến lúc đó hạ thủ xong họ lại bỏ trốn mất tích, dù là gia tộc cường đại bao nhiêu cũng bó tay hết cách.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.