Chương trước
Chương sau
Trong ánh mắt hoảng sợ của tất cả mọi người, đầu của hai người thật giống như hai quả dưa nát trực tiếp bạo liệt, tan vào hư không.

Một kiếm đánh chết hai thượng vị linh thần, thần sắc Kiệt Sâm không chút cảm xúc, thân hình trực tiếp hóa thành một đạo thiểm điện phóng tới chỗ đám cường đạo Hắc Long Sơn.

-Không…

Hai thủ lĩnh đại nhân tử vong làm toàn bộ đám cường đạo Hắc Long Sơn vô cùng hoảng sợ, giờ phút này Kiệt Sâm đối với bọn hắn mà nói cũng giống như ma quỷ tồn tại, bọn hắn nhìn thấy thân ảnh Kiệt Sâm vọt tới không hề có chút do dự giống như nổ tung oa hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy thục mạng.

-Trốn, rời khỏi nơi đây…

Giờ phút này trong nội tâm bọn hắn chỉ còn lại một ý niệm như thế trong đầu.

Thế nhưng Kiệt Sâm làm sao cho bọn hắn cơ hội, ngũ sắc thần quang sáng ngời trong cơ thể hắn bộc phát, thân hình Kiệt Sâm trực tiếp xuyên qua, vô số đạo ngũ sắc thần hồng lập tức bạo tuôn, sau đó lại thu hồi trở lại.

Đôi mắt toàn bộ cường đạo Hắc Long Tinh đều trợn trừng, thân hình cứng ngắc giữa hư không.

Gió ngừng, người định.

-Phốc!

Vô số máu tươi từ trên cổ đám cường đạo Hắc Long Sơn phun ra tung tóe, thi thể vô lực ngã xuống từ trên không trung.

Chỉ một tích tắc toàn bộ sơn cốc hoàn toàn yên tĩnh, trong gió chỉ còn mùi máu tươi nồng đậm phiêu tán, làm nội tâm mọi người cảm thấy rét lạnh không thôi.

-Các ngươi thu thập hiện trường, có chuyện gì lại cho ta biết!

Nhìn qua thi thể đầy đất, Kiệt Sâm trực tiếp khoanh chân ngồi, không tiếp tục nhìn qua nhóm người Lâm Phúc, để cho họ tự mình trị thương sửa sang lại hàng hóa.

Đơn giản chỉnh đốn một chút, đội ngũ vốn cả trăm người hiện tại còn chưa được mười người, lại một lần nữa tiếp tục lên đường.

Hai ngày sau đội ngũ Thiên Hạ thương hội rốt cục đi tới một tòa thành thị to lớn trước khi hoàng hôn buông xuống.

Chính là Đại Hoang Thành.

Đại Hoang Thành là một tòa thành trì nằm ở phương bắc Man Hoang Cổ Địa, tại Man Hoang Cổ Địa có chừng vài trăm tòa thành trì như thế, là lực lượng trung kiên nhất của địa vực này.

Đại Hoang Thành tọa lạc trên hoang nguyên, đại thành màu đen cao trên trăm trượng, toàn thân tản ra vẻ sáng bóng như kim loại đen, xa xa nhìn tới làm cho tận sâu trong nội tâm mọi người không khỏi cảm giác có một cỗ áp bách.

Phảng phất như tòa thành trì này không chỉ đơn giản là một tòa thành thị, mà như một người khổng lồ đang đứng ngạo nghễ giữa thiên địa, xa xa quan sát toàn bộ dân chúng sống bên dưới thân của nó.

-Thiên Thần Giới quả nhiên không hổ là thượng đẳng vị diện, chỉ là một thành trì nho nhỏ đã đồ sộ hơn toàn bộ đế đô của các đại đế quốc trên Tư Đặc Ân đại lục.

Nhìn qua Đại Hoang Thành trước mắt, trong nội tâm Kiệt Sâm không khỏi âm thầm cảm thán.

So sánh với những thành trì trên Tư Đặc Ân đại lục, Đại Hoang Thành có một loại lịch sử tang thương, phảng phất như tòa thành trì này đã sừng sững giữa thiên địa suốt trăm ngàn năm, trước mặt có một cỗ khí tức xa xưa ập thẳng vào mặt, đây là loại khí tức mà Tư Đặc Ân đại lục không cách nào cảm nhận được.

-Tiền bối, nơi này chính là Đại Hoang Thành, đại bản doanh của Thiên Hạ thương hội nằm ở trong này.

Long Ngâm Nguyệt cung kính nói với Kiệt Sâm, đoàn người theo sự dẫn dắt của nàng rất nhanh đi vào trong thành trì.

Đi vào bên trong Đại Hoang Thành, khắp nơi đều là cửa hàng, quán rượu, trên đường phố rộng lớn phần đông cao thủ đi tới lui không dứt, cảnh tượng phồn hoa, những cao thủ kia phần lớn đều là hạ vị linh thần, nhưng cũng có không ít trung vị linh thần, thậm chí còn có thượng vị linh thần, thực lực phi phàm.

Kiệt Sâm đưa mắt nhìn qua, cửa hàng san sát, mặc dù có chút cửa hàng nhìn thấy bình thường nhưng từ bên trong lại mơ hồ toát ra khí tức cường đại, hiển nhiên là có cao thủ tọa trấn, không thể xông vào, nếu không sẽ bị diệt sát.

Theo sự dẫn dắt của Long Ngâm Nguyệt, đoàn người đi tới trước một dãy kiến trúc đồ sộ, chiếm diện tích cực lớn, trên đỉnh kiến trúc có tấm biển ghi bốn chữ Thiên Hạ Thương Hội thật lớn, bốn chữ này do Thần Thạch Ô Kim đúc thành, nhìn vào có một loại khí tức pháp tắc đặc biệt lưu chuyển, đại đạo oanh minh, làm lòng người kinh hãi.

Nhưng Kiệt Sâm vẫn có thể nhìn ra mặc dù bốn chữ này có đại đạo pháp tắc lưu chuyển nhưng cũng không được trọn vẹn, có một ít chỗ thiếu hụt, hiển nhiên người viết xuống chữ này đã mơ hồ đụng chạm tới thiên thần cảnh giới nhưng còn chưa đột phá tới Tinh Diệu thiên thần, vì vậy mới có tình huống như thế phát sinh.

-Tiểu thư, Lâm trưởng lão, các ngươi trở về rồi!

Long Ngâm Nguyệt vừa xuất hiện hai gã hộ vệ ngoài cửa lớn liền vui mừng kêu lên, nhưng khi nhìn thấy đội ngũ còn chưa đầy mười người trên mặt bọn họ liền toát ra vẻ kinh hãi.

-Tiền bối, mời đi theo ta.

Long Ngâm Nguyệt gật đầu ứng tiếng, lập tức mang theo Kiệt Sâm đi vào bên trong kiến trúc, sau đó dẫn Kiệt Sâm vào một gian phòng xa hoa.

-Tiền bối, kính xin ở nơi này nghỉ ngơi một chút, tiểu nữ tử còn phải đi vào phục mệnh.

Long Ngâm Nguyệt cung kính nói.

Kiệt Sâm gật gật đầu, cũng lơ đễnh.

Long Ngâm Nguyệt lập tức đóng lại cửa phòng đi ra ngoài.

Trong phòng, Kiệt Sâm khoanh chân mà ngồi, cảm ngộ không gian quy tắc Thiên Thần Giới, từng đạo linh khí nồng đậm như thần long không ngừng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể của hắn, vô cùng đồ sộ.

Lúc trước bởi Kiệt Sâm thành công đột phá Dược Thần, lý giải được đại đạo, tấn cấp Tinh Diệu thiên thần, về sau thực lực vẫn chỉ dừng lại không tiến.

Đây cũng không phải vì tạo nghệ của Kiệt Sâm không đủ, Kiệt Sâm thành tựu Dược Thần đối với việc lĩnh ngộ đại đạo pháp tắc đã đạt tới cảnh giới mà người thường không thể tiếp xúc, nhưng sau khi tấn cấp thiên thần muốn tăng thêm thực lực phải cần rất nhiều linh khí, tại địa phương linh khí thiếu thốn như Tư Đặc Ân đại lục, căn bản không cách nào cung cấp cho Kiệt Sâm linh khí nhiều đến như thế.

Nhưng ở Thiên Thần Giới lại bất đồng, linh khí ẩn chứa trong không gian không chỉ nồng độ dày đặc, hoàn toàn khác biệt với Tư Đặc Ân đại lục tới mức kinh người, mà bên trong thành trì chất lượng linh khí còn mạnh hơn nơi dã ngoại hoang vu rất nhiều, Kiệt Sâm đương nhiên không chút khách khí hấp thu, một mảnh linh khí tràn đầy như dòng sông lớn không ngừng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn.

Ngay khi Kiệt Sâm hấp thu thiên địa linh khí tăng lên tu vi của chính mình.

Trong một mật thất phủ kín cấm chế tận sâu trong Thiên Hạ thương hội, một nhóm lão giả mái tóc hoa râm đang ngồi vây quanh một chỗ, mà ngồi ở vị trí đầu não là một trung niên nam tử mặt chữ điền, khuôn mặt hồng nhuận hơi đỏ, giơ tay nhấc chân không gian lực lượng nhộn nhạo không thôi, hiển nhiên người này đã mơ hồ đụng chạm tới biên giới thiên thần cảnh giới, chỉ đợi đột phá cuối cùng.

Người này chính là đương kim hội trưởng Thiên Hạ thương hội, phụ thân của Long Ngâm Nguyệt, Long gia gia chủ Long Lâm.

Ở bên dưới, Long Ngâm Nguyệt cùng Lâm Phúc đang giảng thuật hết thảy những sự tình đã xảy ra, vẻ mặt mọi người trong phòng đều hiện lên khiếp sợ.

-Các ngươi nói, đối phương chỉ một kiếm đã đánh chết hai thủ lĩnh Hắc Long Sơn, chết ngay tại chỗ?

Đại hán mặt đỏ nghiêm túc nhìn qua hai người, vẻ mặt nghiêm nghị, khẽ chau mày.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.