Chương trước
Chương sau
- Hô…

Hơn mười tên thần cấp cường giả đứng sau lưng Bố Lạc Khắc Tác Mỗ lập tức bay ra, trực tiếp vây quanh năm người Bỉ Tư Pháp Mỗ.

- Ba vị đại nhân, đối phó năm người bọn hắn cũng không cần những vị đại nhân xuất thủ, để chúng ta là được rồi.

Trong mười tên cường giả có một tên trung niên cung kính nói.

- Năm hạ vị linh thần, thật sự là không ý nghĩa, xem ra không cần chúng ta xuất thủ.

Bố Lai Địch cùng một gã trung vị linh thần liếc nhau, trong ánh mắt nhẹ nhõm, không có ý định ra tay.

Trong nhân mã của bọn hắn có mười ba hạ vị linh thần, đối chiến năm hạ vị linh thần của Linh Dược Sư Tháp kết quả chiến đấu căn bản không cần nghi ngờ.

- Tốc độ nhanh một chút!

Bố Lạc Khắc Tác Mỗ khoanh tay trước ngực, cười nhạt nói.

Nghe được đối phương nói chuyện với nhau, năm người Bỉ Tư Pháp Mỗ không khỏi dâng lên tia giận dữ.

- Hi vọng Kiệt Sâm có thể mời được Bố La Đặc đại nhân rời khỏi Linh Thú sơn mạch giúp Linh Dược Sư Tháp chúng ta!

Đáy lòng Bỉ Tư Pháp Mỗ tự nhủ.

Giờ phút này hắn cũng chỉ có thể mong đợi như thế.

Thế nhưng Bỉ Tư Pháp Mỗ làm sao biết được tuy Bố La Đặc thật cường đại, nhưng bởi vì quanh năm phải duy trì phong ấn đại lục đã sớm trọng thương không nhẹ, còn đang phải chữa thương, căn bản không có khả năng chạy tới.

- Ra tay đi!

Mười ba hạ vị linh thần vây quanh năm người Bỉ Tư Pháp Mỗ liếc nhìn nhau, khóe mắt hiện lên vui vẻ.

Bọn hắn đều là những kẻ trải qua khảo nghiệm tại Thiên Thần Giới, tuyệt không phải hạ vị linh thần bình thường, đối phó với năm hạ vị linh thần của Tư Đặc Ân đại lục đối phương làm sao có thể ngăn cản.

- Sưu!

Sau một khắc bọn hắn đều tìm mục tiêu hóa thành mười ba lưu quang điên cuồng xông về phía năm người Bỉ Tư Pháp Mỗ.

Trong lúc nhất thời thiên không biến sắc, toàn bộ hư không đều cuồng bạo.

- Sát!

Trong thần lực ngập trời bao phủ, tiếng gào thét tuyệt vọng của năm người Bỉ Tư Pháp Mỗ vang vọng, phảng phất như hung thú bị vây khốn, bắt đầu tiến hành cuộc chiến liều mạng cuối cùng.

Mười ba hạ vị linh thần phát sinh lực lượng công kích phảng phất như biển gầm tiến đến, khí lãng kinh khủng tản mát, đại lượng kiến trúc bên dưới Linh Dược Thành bị cỗ lực lượng trùng kích thoáng chốc sụp đổ, vô số đá vụn tung bay, phảng phất như ngày tận thế tiến đến.

Trong tiếng nổ vang cực lớn, vô số tiếng va chạm vang lên, từng đạo vết nứt không gian xuất hiện lại biến mất.

- Phốc…

Trong lực trùng kích vô tận, thân hình Bỉ Tư Pháp Mỗ bật lui về phía sau, miệng phun tràn máu tươi vô cùng thê lương.

Ngay cách đó không xa nhóm người Phi Ly Á cũng bị lực trùng kích cường đại oanh phá.

- Ah…

Mạch Khắc Cách Lôi Địch phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Bỉ Tư Pháp Mỗ kinh sợ phát hiện thân thể Mạch Khắc Cách Lôi Địch bị lực trùng kích trực tiếp bổ ra hơn phân nửa thân thể, nửa người hắn trực tiếp tán loạn ra.

- Mệnh Vận Chi Hà – Trọng Chú Thân Khu!

Nhưng Mạch Khắc Cách Lôi Địch dùng thần lực khôi phục lại một nửa thân thể, chỉ có điều khí tức phát ra từ trên người hắn đã giảm bớt rất nhiều.

Mà ba người Phi Ly Á mặc dù không thê thảm như Mạch Khắc Cách Lôi Địch nhưng bị lực công kích cường đại của mười ba hạ vị linh thần đều bị trọng thương, máu tươi đầm đìa.

Chỉ một lần tiếp xúc năm người Bỉ Tư Pháp Mỗ đều bị trọng thương.

- Nhanh lên!

Xa xa nhìn qua một màn này Bố Lạc Khắc Tác Mỗ bất mãn cau mày.

Mười ba hạ vị linh thần dưới trướng của hắn đều được chọn lựa trong hoàn cảnh sinh tồn tàn khốc tại Thiên Thần Giới, tuy không phải là hạ vị linh thần đỉnh phong nhưng ở Thiên Thần Giới đã trải qua thời gian dài tôi luyện, thực lực mỗi người đều không kém, hiện tại cả mười ba người đồng thời công kích năm người đối phương mặc dù bị trọng thương nhưng vẫn chưa chết, làm trong nội tâm Bố Lạc Khắc Tác Mỗ thật bất mãn.

- Đáng giận, mọi người không được lưu thủ giết cho ta!

Mười ba hạ vị linh thần nhìn thấy Bố Lạc Khắc Tác Mỗ tức giận trong ánh mắt đều toát ra lãnh mang ngoan lệ.

- Hưu…hưu…hưu…

Mười ba đạo thần mang sáng chói thoáng chốc từ bầu trời rơi xuống như lưu tinh, bao bọc lấy thần uy không thể ngăn cản oanh kích năm người Bỉ Tư Pháp Mỗ.

Mười ba người rất nhanh khóa chặt mục tiêu của mình, phát động ra công kích mãnh liệt nhất.

- Ah…

- Phốc xuy…

Máu tươi rơi vãi trên bầu trời, tuy Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Mạch Khắc Cách Lôi Địch đều là linh sư đặc thù hệ, mà Phi Ly Á, Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư đều là song hệ linh sư, một chọi một bọn họ cũng không cần e ngại đối phương, nhưng cả mười ba người cùng nhau ra tay dù thực lực năm người bọn họ có mạnh hơn đi nữa cũng khó có thể chống cự.

Chỉ lại một lần giao phong, trên thân thể năm người đều trọng thương, không ngừng phun máu, lâm vào nguy cơ sinh tử.

- Ah…

Thanh âm rống to thê lương quanh quẩn trên hư không, cả năm người Bỉ Tư Pháp Mỗ tràn đầy bi phẫn.

- Cứ như vậy phải chết rồi sao?

Bỉ Tư Pháp Mỗ không cách nào tin được, hắn là tháp chủ Linh Dược Sư Tháp, bởi vì gặp được Kiệt Sâm trải qua thiên tân vạn khổ mới làm cho Linh Dược Sư Tháp có thể nhất thống đại lục mà bản thân hắn cũng tấn thăng thần cấp, hết thảy tương lai thoạt nhìn vô cùng quang minh, tràn đầy mỹ hảo, nhưng không làm cho hắn vui sướng được bao lâu hiện tại lại phải chết, làm nội tâm Bỉ Tư Pháp Mỗ tràn đầy phẫn uất.

- Oanh!

Đúng lúc này một đạo kiếm quang sáng chói đột nhiên xuất hiện, kiếm quang bao phủ hào quang tràn đầy mộng ảo dùng góc độ nhanh không tưởng tượng nổi thoáng chốc chém qua cánh tay phải Bỉ Tư Pháp Mỗ.

- Bá!

Máu tươi phun trào không trung, cánh tay phải Bỉ Tư Pháp Mỗ bị chém rụng, đồng thời hai đạo linh lực ba động sáng chói ẩn chứa khí tức khủng bố bao phủ Bỉ Tư Pháp Mỗ.

Nếu một kích này đánh trúng, chỉ sợ ngay lập tức Bỉ Tư Pháp Mỗ phải vẫn lạc tại chỗ.

- Ha ha, chết đi!

Một thanh âm cười lên điên cuồng càn quấy vang vọng khắp thiên không.

- Oanh!

Nhưng ngay khi hai đạo thần mang sắp đánh trúng Bỉ Tư Pháp Mỗ, một đạo hư ảnh đại thụ cực lớn mạnh mẽ xuất hiện trong hư không, ngăn cản ngay trước mặt Bỉ Tư Pháp Mỗ.

Hai đạo thần mang của hai gã hạ vị linh thần vừa đánh trúng hư ảnh đại thụ lập tức liền tán loạn ra, một màn kinh người như thế liền hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người có mặt.

Chỉ thấy dưới hư ảnh thần thụ cao lớn là một nữ tử có mái tóc dài màu xanh tuyệt mỹ, ánh mắt sắc bén chắn ngang trước mặt Bỉ Tư Pháp Mỗ, chính là Lam Nguyệt Cổ Sâm.

- Ả sửu nương môn, ngươi muốn chết!

Hai gã hạ vị linh thần không khỏi tức giận, hướng Lam Nguyệt Cổ Sâm hung hăng xuất thủ.

Oanh long long!

Linh mang cường đại không ngừng oanh kích Lam Nguyệt Cổ Sâm, nhưng vô luận hai người kia công kích thế nào đều bị thần thụ hư ảnh trên đỉnh đầu nàng ngăn cản xuống.

- Sưu! Sưu!

Thừa dịp này ba người Phi Ly Á đã trọng thương nặng sắp vẫn lạc lập tức được thần thụ hư ảnh trên đỉnh đầu Lam Nguyệt Cổ Sâm bao phủ lấy.

Thoáng chốc mười ba hạ vị linh thần Thiên Thần Giới đều đưa mắt nhìn Lam Nguyệt Cổ Sâm, đồng thời phát động công kích.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.