Chương trước
Chương sau
Không có bất kỳ dấu hiệu, thân hình nam tử ngăm đen mạnh mẽ vọt về phía trước, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh thanh sắc chiến đao hướng chỗ bốn người Lôi Nặc nhe răng cười trực tiếp bổ tới.

Oanh long!

Thanh sắc chiến đao chém xuống, hư không trước mắt thoáng chốc rung chuyển, một cỗ thanh sắc quang mang lăng không ngưng tụ hóa thành một đạo thanh sắc vòng xoáy, thanh sắc vòng xoáy giống như mở ra ánh mắt cực lớn nổ bắn ra vô số thanh sắc quang hồng hóa thành một mảnh thanh sắc phong bạo hướng bốn người Lôi Nặc bắn tới.

Trong nháy mắt ở trước mặt bốn người Lôi Nặc tràn ngập thanh sắc phong nhận vô tận.

- Choang…choang…choang…

Thanh âm tiếng kim loại va chạm vang lên, bên ngoài thân thể Lôi Nặc lập tức tràn ra một đạo kim sắc hào quang, vô số thanh sắc phong nhận bắn tới đụng vào kim sắc hào quang nhưng không hề làm cho nó tổn hao chút nào.

Choang…

Vô số phong nhận chạm vào màn hào quang vẩy ra tứ tán, thiên không run rẩy lên, hóa thành một cỗ thủy triều, một thanh một kim hai đạo hào quang hung hăng va chạm trong không trung, mỗi bên chiếm lĩnh một nửa không gian.

- Trời ạ!

- Chuyện gì đã xảy ra?

- Đó là đồ vật gì vậy?

Thanh âm oanh minh cực lớn cùng uy áp đáng sợ tản mát xuống bên dưới Hỗn Loạn Thành, vô số dân chúng đều bị kinh động cùng ngẩng đầu nhìn lên một màn kinh khủng phía xa xa chân trời, trong miệng phát ra tiếng kinh hô.

- Hừ, Tư Đặc Ân đại lục là gia viên của chúng ta, không phải hậu hoa viên của Thiên Thần Giới các ngươi!

Lôi Nặc lạnh lùng lên tiếng, trong tay cầm kim sắc cự kiếm, trong ánh mắt bắn ra một đạo kim sắc quang mang chói mắt, chung quanh thân thể vô số linh văn kim sắc pháp tắc lưu chuyển hướng vô số phong nhận trước mặt bổ ra một kiếm.

- Xuy…

Một thanh kim sắc kiếm hồng sáng chói xé rách thiên địa trực tiếp phá vỡ hư không đụng vào trên thanh sắc phong bạo.

- Đương…

Một cỗ lực lượng cường đại từ bên trong bộc phát, một kim một thanh va chạm lẫn nhau nhanh chóng lan tràn ra hai bên.

- Oanh!

Lôi Nặc lui ra sau hai bước, kim sắc hào quang bao phủ quanh thân thể biến mất, mà thanh niên ngăm đen kia cũng bật lui ra, thanh sắc phong nhận lập tức tan biến.

- Hừ!

Ánh mắt thanh niên ngăm đen lạnh lùng, sắc mặt tái nhợt lui về bên cạnh Cáp Cát Đặc, một chiêu vừa rồi nhìn như vội vàng ra tay nhưng thực sự là hắn súc thế đã lâu, là một chiêu nắm chắc vô cùng nhưng lại bị một kiếm của Lôi Nặc đánh tan, thực lực của hắn rõ ràng không bằng Lôi Nặc.

Hắn không biết Lôi Nặc đã nhận được truyền thừa của Thí Thần Nạp Địch Mỗ, tuy chỉ mới tấn cấp hạ vị linh thần còn chưa tới mười năm thời gian nhưng thực lực của hắn đã đủ đọ sức với hạ vị linh thần đỉnh phong.

- Cáp Cát Đặc đại nhân, thuộc hạ vô năng…

Thanh niên ngăm đen nắm chặt chiến đao trong tay, ngón tay trắng bệch.

Cáp Cát Đặc liếc mắt nhìn hắn, sau đó nhìn qua Lôi Nặc:

- Nhìn ngươi thực lực không tệ, thần phục với ta, ta có thể tha cho ngươi một mạng, nếu không thì cho ngươi cùng Hỗn Loạn Lĩnh cùng nhau vẫn lạc!

Ánh mắt Lôi Nặc lạnh lùng, hắn nhìn không thấu Cáp Cát Đặc nhưng trong lòng Lôi Nặc không hề có chút ý tứ muốn lùi bước.

- Mấy vị nên nhanh chóng rời đi, nếu không đừng trách Hỗn Loạn Thành không khách khí!

- Không khách khí? Ha ha…

Nam tử ngăm đen cùng hai người khác đều cười lạnh:

- Ngươi cho rằng ngươi vừa đánh lui ta thì là đối thủ của chúng ta sao? Thật sự là buồn cười!

- Cáp Cát Đặc đại nhân, không cần nhiều lời với bọn hắn, mau nhanh đem bốn người đánh chết diệt đi Hỗn Loạn Lĩnh này, chúng ta cũng nhanh chóng tụ họp cùng Tát Kim Đặc Sâm đại nhân.

Ba người đều nhìn về hướng đầu lĩnh Cáp Cát Đặc.

- Nếu như ngươi đã không tiếp thu lòng tốt của ta, như vậy…

Cáp Cát Đặc cười nhạt, hắn khẽ đảo tay, trong tay đột ngột xuất hiện một thanh trường câu quỷ dị, chuôi trường câu màu đen bên trên hiện đầy lạc ấn phức tạp, thoạt nhìn cực kỳ cổ xưa, từng đạo đường văn tuyên khắc bên trên tràn đầy vẻ thần bí.

- Các ngươi chết đi cho ta!

Trong miệng Cáp Cát Đặc quát lên, cùng lúc đó ánh mắt của hắn thoáng chốc liền âm trầm xuống, mà giờ phút này trên hắc sắc trường câu đột nhiên hiện lên tia thổ hoàng sắc hào quang, khí tức khủng bố tán dật, trong nháy mắt toàn thân Cáp Cát Đặc giống như biến thành một ma thần vô địch.

Khí tức cường hoành phun trào che phủ thiên không.

- Cỗ khí tức này…

Sắc mặt bốn người Lôi Nặc trong chớp mắt đều đại biến, dưới khí tức của Cáp Cát Đặc bọn họ không tự chủ được đều cảm thấy sợ run.

- Hô…

Ánh mắt Cáp Cát Đặc lạnh lẽo nhìn bốn người Lôi Nặc, thân hình chợt nhoáng lên, phảng phất như ảo ảnh trong nháy mắt xuyên thấu trời cao, hắc sắc trường câu trong tay hóa thành một đạo hắc sắc quang mang trực tiếp hướng thẳng cổ Lôi Nặc.

- Động thủ!

Đồng thời trong miệng Cáp Cát Đặc quát lên chói tai, ba người sau lưng hắn cũng hóa thành ba đạo ảo ảnh trực tiếp bay vút về hướng ba người Vưu Lợi Á.

Binh khí cường đại của Cáp Cát Đặc trực tiếp khóa chặt lấy Lôi Nặc, trong cảm giác của hắn toàn bộ thế giới phảng phất như đông cứng lại, chỉ còn lại đạo hắc sắc quang mang không hề có lực ngăn cản đánh thẳng về phía hắn.

Sắc mặt Lôi Nặc đại biến, kim hệ thần lực trong thân thể lập tức tăng lên tới cực hạn, cùng lúc đó kim hệ bí thuật truyền thừa từ Thí Thần Nạp Địch Mỗ cũng bị hắn thi triển đi ra.

- Ông ông…

Vô số kim sắc hào quang đột nhiên xuất hiện chung quanh thân thể Lôi Nặc, những kim sắc hào quang đan xen lẫn nhau, hình thành một tầng lưới phòng hộ đặc biệt, ngăn trở trước mặt Lôi Nặc.

Thiên La Địa Võng!

- Chút tài mọn!

Cáp Cát Đặc cười lạnh, hắc sắc trường câu trong tay trực tiếp bổ lên trên kim sắc quang tuyến khổng lồ.

- Băng băng…

Một trận kim loại giao kích chói tai vang lên khắp không gian, hắc sắc trường câu chém đứt thiên la địa võng, vô số kim sắc hào quang thoáng chốc đứt đoạn, vô số kim sắc quang tuyến đứt tung trong hư không, hắc sắc trường câu thế như chẻ tre xuyên qua kim sắc quang màn trực tiếp chém thẳng tới trước.

Sắc mặt Lôi Nặc lạnh lùng, đối mặt với công kích cường đại của Cáp Cát Đặc hắc sắc cự kiếm trong tay hắn phảng phất như sống lại, tách ra kim sắc quang mang, kim sắc cự kiếm mang theo khí thế mạnh mẽ chưa từng có đâm thẳng vào hắc sắc trường câu, cả hai hung hăng đụng vào chung một chỗ.

- Bồng!

Thân hình Cáp Cát Đặc khẽ run lên, nhưng Lôi Nặc lại bị văng ngược ra ngoài, trong miệng phun trào máu tươi.

Va chạm đáng sợ phát sinh, rõ ràng có thể nhìn thấy được sóng xung kích hướng bốn phía tán dật.

Ở bên cạnh Vưu Lợi Á, A Cơ Mễ Đức, Lạc Khố Ân bởi vì sóng xung kích lan tới đều bật lui ra sau, sắc mặt tái nhợt.

- Oanh!

Sóng xung kích vô hình lan tràn phạm vi quá lớn, khắp đại địa bị cỗ lực lượng đánh trầm xuống, lộ ra hố sâu cực lớn, hết thảy vật chất trong phạm vi mười dặm đều hóa thành bột phấn, không còn gì tồn tại.

Xa xa Hỗn Loạn Thành cũng chấn động, cũng may địa phương song phương chiến đấu cách xa Hỗn Loạn Thành, nếu không bị sóng xung kích lan tới Hỗn Loạn Thành nhất định phải biến thành phế tích, không ít người sẽ tử vong.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.