- Cường giả không phải Linh Thần...
Thanh âm kia lại vang lên, tràn đầy vẻ lạnh lùng.
- ... Thì chính là cửu tử nhất sinh, cái này vẫn là xem vận khí như thế nào.
- Cửu tử nhất sinh, còn phải nhìn vào vận khí?
Kiệt Sâm triệt để ngây dại.
- Tốt rồi, ngươi có nửa canh giờ để suy nghĩ. Nửa canh giờ sau, cửa đá đó sẽ biến mất, lúc ấy thì ngươi cũng chì có thể ở lại chỗ này, mau chóng đưa ra quyết định đi.
Thời gian trôi qua, thanh âm kia biến mất.
- Chỉ có nửa canh giờ để chuẩn bị, làm sao bây giờ?
Trong nội tâm Kiệt Sâm rất là trầm trọng, hắn không nghi ngờ chủ nhân thanh âm này sẽ nói dối vì ý thức có thể lưu lại Thần Vương Sơn này tuyệt đối là cường giả chí cao vô thượng năm đó, thậm chí Kiệt Sâm còn ẩn ẩn cảm thấy địa vị chủ nhân thanh âm này còn hơn Sát Thần Bố La Đặc tại Linh Thú sơn mạch.
- Mặc kệ, trước tiên đi vào rồi tính.
Kiệt Sâm đi vài bước vào cửa đá, ánh mắt hướng về chỗ sâu bên trong.
- Cái này... Rõ ràng là thập tử vô sinh a!
Sau khi nhìn thấy tràng cảnh trước mặt, Kiệt Sâm không khỏi chấn động.
Sau cửa đá là một con đường hẹp quanh co rộng chỉ ước chừng một mét, dưới đường nhỏ là một mảnh sâu hoắm rỗng tuếch, sâu không thấy đáy nhưng ở cuối cùng, Kiệt Sâm có thể nhìn thấy đại lượng sương mù xám không ngừng phập phồng, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2343932/chuong-1445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.