Tư Khoa Đặc tiến vào địa động thì đầu tiên là nhìn quét quanh cả son động. Thời điểm khi hắn không có phát hiện Linh Thú thì tâm trạng nguyên bản chờ đợi lo lắng, khẩn trương vô cùng, luôn thủy chung căng cứng được giải khai. Lập tức hắn thở phào một hơi, trong lòng như là trút được một tảng đá đang đè nặng.
Nhưng mà không đợi Tư Khoa Đặc triệt đêt bình tâm thì khuôn mặt hơi buông lỏng thoáng chốc ngốc trệ, đôi mắt mang theo các loại tình cảm kinh hãi, kích động, hưng phấn, khó có thể tin nổi....trong thoáng chốc rơi vào trung ương địa động cách đó không xa. Toàn bộ thân hình hắn đều không tự chủ được run rẩy lên.
- Trời ạ. Này. . . Đây là. . .
Tư Khoa Đặc thì thào lên tiếng. Bởi vì kích động, hai con ngươi của hắn trừng lớn như muốn lồi ra ngoài. Miệng há hốc, không thể nói nên lời.
Ở trước mặt hắn, trung ương của địa động, từng đạo hào quang màu đỏ nhu hòa không ngừng bốc lên. Vô số ánh sáng chói lọi thần tính tản ra quang mang sáng lạn, khí tức nồng đậm như thế khiến cho Cửu Giai Cao Cấp Thánh Linh Sư hắn cũng bị rung động từ sâu trong nội tâm. Trước mặt hồng sắc quang mang, hắn lộ ra vẻ bé nhỏ vô cùng.
Vèo!
Thân hình Tư Khoa Đặc rất nhanh chớp động, đi tới trước mặt hồng sắc quang mang.
Trên mặt đất ở trước mặt hắn là một khối đá trên nham thạch, mà ở trên mặt đá điêu khắc một phần nhỏ tinh thạch màu đỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2343861/chuong-1410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.