Dù sao Kiệt Sâm thật quá trẻ tuổi, tuy thiên tài tuyệt diễm nhưng thiên tài dù sao chỉ là thiên tài, trong lòng những cường giả thế hệ trước có chút kháng cự không muốn thừa nhận sự thật.
Hôm nay sau khi nhìn thấy thực lực thực sự của Kiệt Sâm, Hán Mật Nhĩ Đốn đã hoàn toàn bị khuất phục.
- Thực lực của Kiệt Sâm thật sự là khủng bố, cũng may Tái Luân đế quốc cùng Linh Dược Sư Tháp cùng chung một chiến tuyến, nếu không…
Trong lòng Hán Mật Nhĩ Đốn nhịn không được cảm khái.
- Không cần khách khí, Linh Dược Sư Tháp cùng Tái Luân đế quốc là đồng minh, hỗ trợ lẫn nhau là chuyện nên làm.
Kiệt Sâm hờ hững khoát tay, đồng thời ánh mắt nhìn về phương xa:
- Không biết khu vực trung ương còn bao xa nữa, chúng ta nên chạy nhanh một chút thôi.
- Được!
Hán Mật Nhĩ Đốn đáp ứng, hai người lại tiếp tục lao nhanh về phía trước.
Không biết Chư Thần Chiến Trường rộng lớn bao nhiêu, càng đi vào tận sâu bên trong càng thêm nguy hiểm, không gian càng lớn, trong không khí truyền tới uy áp nhàn nhạt cũng càng khủng bố, như một ngọn núi đặt trên cơ thể hai người.
Nơi này là thượng cổ chư thần chiến trường, hư không kiên cố, Kiệt Sâm cùng Hán Mật Nhĩ Đốn đi thẳng về phía trước, trên đường đi cũng không yên ổn, lại gặp phải hai lần linh thú tập kích.
Chỉ có điều với thực lực của Kiệt Sâm nên cũng không gặp nguy hiểm, những linh thú kia tuy thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2343821/chuong-1390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.