Trên vùng đất đen kịt hoang vu vô tận, một đạo nhân ảnh bay qua thật nhanh.
- Hiện tại có lẽ ta đang ở khu vực bên ngoài, chỉ có điều phải đi phương hướng nào mới vào được khu vực trung ương?
Kiệt Sâm bay tới thật nhanh, trong lòng suy nghĩ.
Khu vực hoang dã này một mảnh trống trải, liếc nhìn lại khắp bốn phía bụi bụi mông mông, thậm chí không cách nào phân biệt được phương hướng, Kiệt Sâm chỉ có thể dựa theo bản năng bay về phía trước.
Tuy khắp bốn phía không có vật gì nhưng Kiệt Sâm là thánh linh sư cửu giai, vẫn có thể cảm nhận được ở khu vực phía trước có uy áp ẩn ẩn truyền đến, phảng phất như phía trước che giấu một đầu quái thú khủng bố, loại cảm giác làm tim đập nhanh cảm nhận được từ sâu trong linh hồn như vậy làm Kiệt Sâm hiểu được phía trước phải là khu vực trung ương.
- Xuy…
Thân hình Kiệt Sâm lướt qua trong hư không rất nhanh, tinh thần vô cùng cảnh giác, cầm hắc sắc trọng kiếm trong tay, cho dù là kẻ tài cao gan lớn cũng không nên có bất kỳ chủ quan.
Nơi này là Chư Thần Chiến Trường, vào thời kỳ thượng cổ từng có vô số linh thần vẫn lạc, mà linh thú bên trong cũng thiên kỳ bách quái, nguy cơ bốn phía, đúng như lời của Bố La Đặc, cho dù là thần giai cường giả cũng vẫn có khả năng sẽ vẫn lạc, Kiệt Sâm đương nhiên sẽ không khinh địch.
- Thật không biết Khoa Ma La, Á Lỗ Đế Ca cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2343815/chuong-1387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.