Nhưng đúng lúc này trên mặt Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ chợt đọng lại, chẳng những là hắn, tất cả mọi người có mặt đều ngây người, trong đôi mắt mang theo thần sắc kích động nhìn ra cửa đại điện.
Ở nơi đó có hai thân ảnh từ bên ngoài đi nhanh vào, người đi phía trước là một thanh niên tóc đen, lưng đeo hắc sắc trọng kiếm mà sau lưng hắn là một nữ tử tóc ngắn màu vàng, chính là Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã.
- Kiệt Sâm!
Trong đại sảnh nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm kích động kêu lên, vội vàng chạy tới, đặc biệt là Lam Nguyệt Cổ Sâm, đôi mắt nàng ẩm ướt, nước mắt như muốn tuôn trào.
- Thực xin lỗi mọi người, ta đã về trễ làm cho mọi người phải lo lắng!
Kiệt Sâm nhìn qua mọi người có chút kích động lên tiếng.
- Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ…
Sau một khắc ánh mắt Kiệt Sâm nhìn qua trên người Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ, nhìn thấy bộ dáng già nua suy yếu của hắn trong lòng Kiệt Sâm không khỏi đau xót.
- Quay về là tốt rồi, trở về là tốt rồi…
Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ đi tới trước, trong đôi mắt tràn đầy vẻ mừng rỡ.
- Kiệt Sâm, Sinh Mệnh Thủy…
Trong lúc đó như nhớ ra điều gì, Lam Nguyệt Cổ Sâm vội vàng lên tiếng, trong mắt tràn đầy nỗi chờ mong nhìn Kiệt Sâm.
Trong tích tắc ánh mắt mọi người đều nhìn về phía hắn, tràn đầy chờ mong nhưng họ đều không lên tiếng, hiển nhiên họ đều không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2343775/chuong-1367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.