- Được!
Kiệt Sâm gật gật đầu.
Lúc này Mỗ Nạp Đức cung kính hành lễ, sau đó mang theo Lôi Thiết Tư đi ra khỏi đình viện.
- Hô…
Sau khi Mỗ Nạp Đức đi ra khỏi đình viện, trong miệng của hắn chợt thở phào một hơi thật dài.
Không biết vì sao khi nãy Mỗ Nạp Đức nhìn Kiệt Sâm lại có chút bất đồng với vài ngày trước, tuy khí tức linh lực toát ra trên người Kiệt Sâm cũng không tăng nhiều nhưng trong cảm giác của Mỗ Nạp Đức hôm nay trên người Kiệt Sâm ẩn ẩn có một loại khí tức tán dật làm cho người thần phục, làm thánh linh sư trung cấp như hắn đều không dám nhìn gần, trong nội tâm cảm nhận được áp lực cực lớn, đây là điều trước kia chưa từng có.
- Đúng rồi…
Đột nhiên Mỗ Nạp Đức giống như vừa nghĩ tới điều gì, toàn thân chấn động mạnh, đồng thời trong đôi mắt toát ra vẻ vô cùng kinh hãi.
- Khi nãy Kiệt Sâm đại nhân từ trong hư không đi ra, nhưng không có mượn nhờ Chiến Thần Tháp…chẳng lẽ…
Mỗ Nạp Đức trừng lớn hai mắt, trong miệng thì thào, quay đầu nhìn lại đình viện của Kiệt Sâm, trong đôi mắt tràn đầy khiếp sợ.
Bên trong đình viện.
- Thiếu gia tấn thăng thánh linh sư trung cấp rồi sao?
Sau khi Mỗ Nạp Đức rời đi, Khắc Lôi Nhã cũng cảm nhận được biến hóa trên người Kiệt Sâm, không khỏi giật mình lên tiếng hỏi.
- Phải!
Kiệt Sâm gật đầu cười:
- Vừa mới tấn cấp.
Trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2343722/chuong-1341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.