- Được rồi.
Kiệt Sâm khoát khoát tay, hiện tại hắn với Mại Khả Sâm sớm đã không còn ở cùng một cấp bậc. Hơn nữa cho dù Mại Khả Sâm mấy lần bức bách gia tộc Bác Ninh nhưng dù sao cũng không mang đến tổn thương chính thức cho gia tộc Bác Ninh, cũng không có trực tiếp ra tay nên Kiệt Sâm cũng không tính toán chi ly gì.
- TỐt rồi, ngươi lập tức trở lại Tông a, ta và Kiệt Sâm huynh đệ còn có chuyện muốn nói.
Ba Tỳ Ốc Tư đạm mạc lên tiếng.
Mại Khả Sâm và hai gã trưởng lão lập tức cung kính rời đi, sau đó hóa thành ba đạo lưu quang bay vút về phía Lăng Thiên Tông.
- Kiệt Sâm huynh đệ, những thành ý ta biểu hiện đã đủ chưa? Hiện giờ chúng ta có thể hảo hảo thương lượng chuyện đó một chút rồi chứ?
Đợi sau khi ba người Mại Khả Sâm rời đi, lúc này Ba Tỳ Ốc TƯ hơi cười, lên tiếng nói với Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm ngắm nhìn rất nhiều cường giả đại lục ở sau lưng, gật đầu nói:
- Trở về rồi nói.
Vừa nói xong, Chiến Thần tháp trong tay Kiệt Sâm đột nhiên bay vút lên, xoay tròn, nhanh chóng biến lớn, một đạo hào quang màu xanh da trời từ Chiến Thần tháp tách ra, thu Kiệt Sâm vào trong, chợt, bảo tháp màu xanh da trời chấn động mạnh một cái, hư không lập tức nứt ra một lỗ thủng, bảo tháp màu xanh da trời trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, nhanh chóng chui vào hư không, biến mất không thấy gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2343700/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.