Chương trước
Chương sau
La Văn trong nội tâm không cam lòng.

- Ta tại sao phải chọc nhân vật như vậy?

La Văn gào rú, uy áp vô hình hàng lâm, khiến hắn trùng trùng điệp điệp ngã nhào trên đất.

Bộ áo lông trắng đẹp đẽ quý giá trên người của hắn cũng cà ra đạo đạo vết máu, cả người không còn một chút tiêu sái nào, chật vật phi thường, hoảng sợ nhìn qua bàn tay cực lớn từ trên trời giáng xuống.

- Không, ngươi không thể giết ta!

La Văn trong giọng nói hoảng sợ mang theo khóc nức nở:

- Giết ta, đối với ngươi không có bất kỳ chỗ tốt nào, Bố Mặc gia tộc ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, tha ta, ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi...

- Sẽ không bỏ qua ta?

Thanh âm Kiệt Sâm bình thản, ánh mắt nhìn qua La Văn như nhìn một cỗ thi thể:

- Ta không muốn giết người, nhưng ngươi lại chọc ta, về phần ngươi nói Bố Mặc gia tộc... Ha ha, trong mắt ta, Bố Mặc gia tộc ngươi thì có là gì?!

Bàn tay của Kiệt Sâm vô tình ép xuống.

"PHỐC! "

Mặt lộ vẻ hoảng sợ La Văn, thoáng chốc bị đập trở thành một đống bùn máu, đỏ thẫm máu tươi tại trên đường phố chảy xuôi, lộ ra đặc biệt chói mắt.

Vù vù

Gió lạnh sâm lãnh thổi qua trên đường cái, phiêu tán trận trận mùi máu tươi khiến người buồn nôn.

Yên tĩnh, yên tĩnh như chết.

Một màn này khiến mọi người ở tràng đều như hóa đá, nhìn Kiệt Sâm sắc mặt bình tĩnh, lại nhìn La Văn hóa thành một đống bùn máu, trong đôi mắt tràn đầy khó có thể tin và sợ hãi

La Văn đại công tử của Bố Mặc gia tộc lại bị giết chết, đối phương còn không có chút lưu tình và mềm lòng nào, thủ đoạn lăng lệ ác liệt kia khiến tất cả mọi người đều sợ ngây người.

La Văn là ai? Bố Mặc gia tộc đại công tử, nghe nói đã lấy được quyền thừa kế gia tộc, mấy năm gần đây dĩ nhiên tiếp xúc vào đại lượng sự vụ của Bố Mặc gia tộc, trở thành một phương bá chủ của ung châu, nhân vật phong vân của đại lục. Nhưng hôm nay lại chết rồi, chết biệt khuất như thế, không có nửa phần tôn nghiêm và địa vị, cái chết của hắn, chắc chắn sẽ khiến cho cả ung châu rung động.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều dời ánh mắt về phía Kiệt Sâm, nhìn nhân vật phảng phất như ma quỷ này, trong lòng chỉ có kinh hãi.

- Thật đáng sợ!

- Hắn, hắn là người sao?

Tất cả mọi người hai chân đều như nhũn ra, trái tim cũng phù phù kinh hoàng, đối với rất nhiều dân chúng bình thường mà nói, thất giai hoàng Linh Sư, dĩ nhiên đã là đại nhân vật, về phần Kiệt Sâm thì chính là một tử thần!

Không ít quý tộc trong đại sảnh Linh Dược các lúc trước cũng là nhớ lại lời Khắc Lôi Nhã nói muốn giết chết toàn bộ bọn người La Văn, bọn hắn vốn tưởng rằng là ăn nói khùng điên, không nghĩ tới bây giờ lại trở thành sự thật.

- Bố Lại Ân Các chủ, trước tiên xin đa tạ ngươi đã cứu viện.

Kiệt Sâm xoay người, lên tiếng với Bố Lại Ân Các chủ.

- Kiệt Sâm công tử, không ~ không nên khách khí...

Bố Lại Ân Các chủ biểu lộ ngốc trệ vội vàng khoát tay, thân thể khẽ run, hắn lúc này vẫn chưa lấy lại được tinh thần từ trong rung động ban nãy.

Kiệt Sâm gật gật đầu

- Cáo từ.

Nói xong, Kiệt Sâm liền cùng Khắc Lôi Nhã quay người tiếp tục đi về phía phủ thành chủ, chỉ để lại những người vây xem hai mặt nhìn nhau.

- Ah, đúng rồi!

Kiệt Sâm quay đầu lại nhìn về phía mấy mấy hộ vệ thoát được một kiếp:

- Các ngươi chính là hộ vệ của Bố Mặc gia tộc gì đó phải không? Các ngươi trở về nói với tộc trưởng Bố Mặc gia tộc, nói nếu như muốn tìm ta báo thù, ta không ngại!

... . . . "


- Trước khi tìm ta báo thù, nhớ rõ bảo hắn phải có chuẩn bị tâm lý...

...

- Bố Mặc gia tộc các ngươi, từ nay về sau sẽ bị xóa tên khỏi Thiên Hải đại lục!

Kiệt Sâm nói rất bình thản, nhưng lời này lại khiến mọi người chung quanh nghe thấy không rét mà run.

Dứt lời, Kiệt Sâm liền cùng Khắc Lôi Nhã lại lần nữa cất bước, thẳng đến khi thân ảnh hai người biến mất ở cuối đường phố, rất nhiều dân chúng ở đây vẫn câm như hến, trong nội tâm phát lạnh.

- Chúng ta, chúng ta làm sao bây giờ?

Mấy hộ vệ sắc mặt trắng bệch...

- Có thể làm sao, nhanh đi bẩm báo tộc trưởng!

Một hộ vệ trong đó lên tiếng, mấy người lúc này đỡ lấy thân thể nhau, chật vật rời khỏi chỗ này.

Đát đát đát...

Sau một lát, một hồi tiếng vó ngựa kịch liệt vang lên trên đường, một đội kỵ binh võ trang đầy đủ từ một đường cái khác bôn tập mà đến.

- Nghe nói ở đây đã xảy ra tranh đấu, chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ không biết trong chủ thành cấm đánh nhau sao...

Kỵ sĩ râu quái nón kia trong miệng quát chói tai, ánh mắt sắc bén vờn quanh qua mọi người, nhưng chỉ được nhận lại ánh mắt có chút kinh hãi.

Sau khi Kiệt Sâm bọn hắn ly khai Linh Dược các không bao lâu, thì tất cả phát sinh ở đây cũng nhất thời thông qua các con đường, nhanh chóng truyền đến trong tai toàn bộ các gia tộc của ung châu

Cùng lúc đó, hai người Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã đã đến trước cửa ra vào phủ thành chủ Đoan Mộc thành.

- Phủ thành chủ của Đoan Mộc thành này thật giống như một cái hoàng cung.

Khắc Lôi Nhã nhìn qua cung điện cao cao trước mặt, không khỏi lên tiếng.

Kiệt Sâm cũng nhìn sang, cả thành chủ phủ chiếm diện tích thật lớn, tọa lạc ở trung ương Đoan Mộc thành, uy vũ phi thường, kiến trúc trong đó cũng cao vài chục trượng, toàn thân đều là tượng nha bạch sắc.

Đại lượng hộ vệ vờn quanh cả phủ thành chủ, thể hiện ra quyền uy vô thượng, thành chủ phủ này chỉ từ bề ngoài đã khí phách hơn hoàng cung của Áo Lan Đa vương quốc nhiều rồi.

- Hi vọng Bái Nhân Lý Hi thành chủ kia có nhà a!

Kiệt Sâm cảm thán một tiếng.

Chỗ ở của thành chủ Đoan Mộc thành tự nhiên phải đề phòng sâm nghiêm, có đại lượng hộ vệ tuần tra.

- Người nào!

Kiệt Sâm bọn vừa đi đến trước, vài tên hộ vệ đã hét lớn.

Kiệt Sâm lại cùng Khắc Lôi Nhã tiếp tục tiến về phía trước, những hộ vệ kia lập tức có hơn mười người cùng nhau nghênh đón, trong đó có một hộ vệ mặc áo giáp màu trắng bạc quát:

- Nơi này chính là chỗ ở của thành chủ, ngoại nhân không thể tự tiện xông vào, các ngươi là người nào? Còn không mau mau rời đi.

- Xin bẩm báo với Bái Nhân Lý Hi thành chủ, cứ nói có Kiệt Sâm bái kiến hắn.

Kiệt Sâm cười nhạt nói.

- Kiệt Sâm? Không nghe thành chủ đại nhân nói hôm nay sẽ có người như vậy đến.

Hộ vệ đầu lĩnh kia chau mày:

- Còn không mau rời đi cho ta.

Bái Nhân Lý Hi thành chủ thân là Chưởng Khống Giả của Ung châu, người muốn gặp hắn nhiều lắm, nếu để cho a miêu a cẩu nào đó cũng vào được, đến lúc bị trừng phạt lại chính là bọn hắn.

Đát đát đát...

Đúng lúc này, một hồi tiếng vó ngựa kịch liệt đột nhiên vang lên, rất nhiều thành vệ quân từ đằng xa bay nhanh đến.

- Nhanh, ngăn hắn lại, tiểu tử này lúc trước ở cửa ra vào Linh Dược các đã đánh chết La Văn công tử của Bố Mặc gia tộc, đừng cho hắn đi vào phủ thành chủ.

Thành vệ quân thống lĩnh đầu lĩnh nhìn thấy Kiệt Sâm ở cửa ra vào phủ thành chủ liền quát lên, đồng thời mạnh mẽ xông lên trước.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.