Chương trước
Chương sau
- Không sao.

Kiệt Sâm khoát tay áo, thần thái thong dong, hiển nhiên căn bản không để chuyện lúc trước ở trong lòng.

- Thiếu gia, đám người kia rất chán ghét, có muốn ta giết chết toàn bộ bọ họ không?

Một bên, Khắc Lôi Nhã thủy chung không nói gì đột nhiên lên tiếng, thanh âm thanh tịnh vang lên trong đại sảnh .

Xoạt!

Lời của Khắc Lôi Nhã lập tức khiến tất cả mọi người trong đại sảnh không khỏi hoảng sợ, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc nhìn về phía Khắc Lôi Nhã.

Đôi nam nữ này đến tột cùng có lai lịch gì? Khẩu khí lớn như vậy, động cái đã giết chết toàn bộ đối phương, đây chính là Đại công tử của Bố Mặc gia tộc, người thừa kế gia tộc, nếu bị giết thì toàn bộ Ba châu đều sẽ phát sinh đại chấn động, long trời lỡ đất.

Cho dù không nói đến thân phận của La Văn công tử, chỉ riêng Tháp Mẫu Lạp hộ pháp kia cũng là thất giai trung cấp hoàng Linh Sư rồi, ở Ba châu cũng cũng coi là cường giả nhất lưu, mở miệng đã muốn giết chết toàn bộ, đó là thực lực thế nào chứ?

Bất quá mọi người khi trông thấy tuổi tác của Khắc Lôi Nhã thì đều cười lắc đầu.

Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã thoạt nhìn cực kỳ trẻ tuổi, chỉ có hơn hai mươi tuổi, bọn hắn chỉ cho hắn Khắc Lôi Nhã nói lời không cô kỵ, không biết đại lục hiểm ác, thuận miệng nói lung tung mà thôi.

- Hai vị, kính xin theo ta đi lấy linh tạp!

Bố Lại Ân Các chủ khoát tay với Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã.

Kiệt Sâm gật gật đầu, lúc này cùng Khắc Lôi Nhã, đi theo sau lưng Bố Lại Ân Các chủ lên bậc thang, ngoại trừ linh tạp, Kiệt Sâm còn có một chút nghi vấn muốn hỏi Bố Lại Ân Các chủ này

Mà sau khi Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã đi theo Bố Lại Ân Các chủ lên lầu, bên ngoài Linh Dược các, La Văn vừa mới đi ra lại lạnh lùng nhìn Linh Dược các cách đó không xa, trong mắt lóe lên sát ý lạnh như băng.

- Tháp Mẫu Lạp, ngươi nói lúc trước người nọ có phải quá không biết điều không? Cho hắn mặt mũi, hắn lại không biết xấu hổ! ! !

Bên ngoài Linh Dược các, La Văn ánh mắt sẳng giọng nhìn qua Linh Dược các cách đó không xa, trong miệng lạnh cười ra tiếng.

- Đại công tử, tiểu tử lúc trước không khỏi quá không thức thời rồi, có muốn tại hạ thay ngươi giáo huấn tiểu tử kia một chút không.

Tháp Mẫu Lạp lập tức tiến lên, trong đôi mắt mắt tam giác lóe lên hàn mang, hung ác lên tiếng.

Hắn thân là gia tộc hộ pháp, thiếp thân thị vệ của Đại công tử, ở Ba Châu gần đây hung hăng càn quấy đã quen, sao có thể nhịn được sỉ nhục hôm nay của đại công tử chứ.

- Tốt, có những lời này của ngươi là được rồi, tiểu tử lúc trước đang ở trong Linh Dược các, người chung quanh quá nhiều, một khi chúng ta động thủ, rất nhiều người chứng kiến, chúng ta rất là đuối lý, Bái Nhân Lý Hi thành chủ tức giận lên thì gia tộc cũng rất là phiền toái.

Trên mặt La Văn mang theo vẻ cười lạnh:

- Tháp Mẫu Lạp, chúng ta ở trà lâu này chờ tên chết tiệt kia đi ra, lát nữa ngươi mai phục ở phụ cận, che kín mặt, tiểu tử kia vừa ra thì ngươi liền ra tay, sau khi đắc thủ thì lập tức ra khỏi thành, không người nào có thể tìm được ngươi, coi như có người đoán được là chúng ta ra tay, không có chứng cớ, cũng căn bản không sao cả.

- Công tử anh minh. "

Gã hán tử đen gây kia cung kính lên tiếng, trên mặt lộ ra một tia cười.


- Đúng rồi, nữ nhân kia đừng giết, công tử ta còn chưa từng gặp qua mỹ nữ có khí chất như vậy, đến lúc đó, hắc hắc...

La Văn tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, trong mắt toát ra dáng cười dâm tà.

Hắc hắc!

Tháp Mẫu Lạp cũng dâm đãng cười rộ lên.

- Công tử, hai tên gia hỏa kia, có phải trước tiên nên phái người tìm hiểu một chút, sau đó lại...

Đúng lúc này, trong số hậu vệ ở sau lưng La Văn, một trung niên đầu lĩnh lại tiến lên, mở miệng đề nghị lên tiếng.

Trung niên nhân này là đội trưởng của đội hộ vệ Bố Mặc gia tộc, thất giai đê cấp hoàng Linh Sư, là tộc trưởng Bố Mặc gia tộc sắp xếp ở bên người La Văn, gần đây làm việc rất trầm ổn cẩn thận.

La Văn quay đầu, trong mắt lộ ra một tia không vui:

- Áo Bỉ Da, không cần ngươi nhiều lời ta tự có kết quả, tiểu tử kia xem bộ dáng thì tựa hồ là đệ tử của một gia tộc, bất quá đệ tử trẻ tuổi của một ít gia tộc trong Ba châu ta đều biết cả, chưa từng gặp phải tiểu tử kaa, nghĩ đến hẳn không phải là ở Ba Châu chúng ta, hơn nữa ngay cả thất giai Hoàng cấp Linh Dược Thần Hi thảo cũng bất đắc dĩ lấy ra bán, đoán chừng là xuất thân từ một tiểu gia tộc nào đó thôi.

Thất giai Hoàng cấp Linh Dược, ở trên Thiên Hải đại lục đủ để xưng là một báu vật vô giá, một đại gia tộc coi như có nghèo khốn thế nào, nhưng một khi chưa đến lúc gia tộc tồn vong, vạn bất đắc dĩ thì cũng tuyệt đối không mang thất giai Linh Dược ra bán, dù sao thì thất giai Linh Dược, có thể dùng để giao dịch với một ít Linh Dược đại sư, cũng có thể hối đoái Linh Dược tề cường đại, là truyền thừa chi bảo.

Bởi vậy La Văn coi Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã là đệ tử của một gia tộc suy tàn nào đó, tự nhiên không để trong lòng rồi.

Áo Bỉ Da trong nội tâm thầm than:

- Cùng gia tộc, thế lực khác tranh phách, công tử làm vô cùng tốt, qua vài năm công tử sợ rằng sẽ kế thừa vị trí gia chủ. Nhưng công tử từ nhỏ đã bị gia tộc bồi dưỡng, cao cao tại thượng, chưa bao giờ chịu qua tư vị ở tầng chót, gần đây rất quan tâm thể diện, không biết nếu so với một số thứ, có đôi khi, mặt mũi thật sự không coi vào đâu.

Bất quá Áo Bỉ Da cũng không nói gì nữa, dù sao lại, chuyện lúc trước nếu truyền đi, chẳng những có ảnh hưởng đối với công tử, cũng quan hệ đến toàn bộ thể diện của Bố Mặc gia tộc.

Hơn nữa quan trọng nhất là Áo Bỉ Da cũng cảm thấy La Văn thiếu gia quan sát rất đúng, gia tộc bình thường, trừ đi một tí tiểu gia tộc xuống dốc thì coi như thế lực có lớn đi nữa, có được Linh Dược tài liệu nhiều hơn nữa cũng sẽ không lấy thất giai Hoàng cấp Linh Dược ra để bán lấy tiền.

Bất quá Áo Bỉ Da chú ý cẩn thận vẫn phái ra một hộ vệ trong đội ngũ đi tìm hiểu tình huống của hai người lúc nãy trong Linh Dược các lúc trước một chút.

- Đi, chúng ta đi đến trà lâu chờ, Tháp Mẫu Lạp, lát nữa, xem vào ngươi đấy.

La Văn cười lạnh nói.

- Kính xin công tử yên tâm, chờ xem kịch vui a.

Tháp Mẫu Lạp dữ tợn cười ra tiếng.

- Hừ, làm ta mất mặt, quả thực là ăn hết tim gấu gan báo, không biết chữ chết viết thế nào mà.

La Văn trong miệng hừ lạnh, sau đó lại mang theo rất nhiều hộ về đi lên trà lâu ở một bên, tìm một vị trí gần cửa số để ngồi xuống, một bên thưởng thức trà, một bên im im lặng lặng nhìn chăm chú vào Linh Dược các cách đó không xa, khóe miệng mang theo tia cười nghiền ngẫm.

Mà trong khi La Văn ở bên ngoài chờ Kiệt Sâm đi ra.

- Kiệt Sâm công tử, trong tấm thẻ linh này có ba trăm triệu 1000 vạn linh tệ, kính xin công tử cất kỹ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.