Chương trước
Chương sau
- Vị đại nhân kia rất ít đi lại bên ngoài, dù ở Khai La đế quốc thanh danh cũng không bộc lộ, có rất ít người nghe nói tới nàng, nhưng cao thủ chân chính đều biết có một người như vậy tồn tại, hơn nữa nghe nói vị đại nhân kia vui giận bất thường, một khi chọc giận nàng không ai có thể thừa nhận nổi lửa giận của nàng!

- Còn có một vị như vậy tồn tại?

Nhóm người Kiệt Sâm đều giật mình, với thực lực của bọn họ tuy đều là đệ nhất thiên tài của các thế lực lớn nhưng đối với sự tình của những vị cao thủ ẩn danh lại không biết được nhiều lắm, dù sao tuy nhóm người Tạp Tư Ốc Nhĩ có thực lực cường đại nhưng chỉ là đế linh sư, ở trong mắt những vị cường giả chân chính đều chỉ là vãn bối mà thôi.

- Phải, cho dù là ta cũng không biết được thực lực chân chính của vị đại nhân kia, nhưng theo ta lấy được tình báo mà xem, thực lực của cung chủ Thiên Thần Cung còn vượt trên cả Tư Đặc Lí Nhĩ bọn hắn.

Vi Ân lại nhắc nhở:

- Cho nên chúng ta tuyệt đối không thể hành động như ở Thần Phong đế quốc, đối phó với Thánh Địa Khai La đế quốc.

Vi Ân nhìn Kiệt Sâm thành khẩn lên tiếng, cùng lúc đó mọi người cũng đưa mắt nhìn qua Kiệt Sâm.

- Thì ra là thế!

Kiệt Sâm gật đầu, đột nhiên nở nụ cười:

- Nhưng ai nói ta muốn đến Thánh Địa Khai La đế quốc đây?

- Không đi Thánh Địa Khai La đế quốc?

Lần này tới phiên Vi Ân ngây ngẩn cả người.

- Phải!

Trong mắt Kiệt Sâm hiện lên tia hàn mang:

- Lần này ta muốn đi đến Hiên Dật quận thành của Khai La đế quốc, tuy ước hẹn mười năm còn chưa tới nhưng hành động của Áo Cổ Tư Đô đã sớm vi phạm ước định năm xưa, thậm chí còn cấu kết Đức Khắc Lôi gia tộc cùng Lạp Đạt Mạn Địch Tư đến Áo Lan Đa vương quốc đối phó với phụ thân, tuyệt đối không thể tha thứ, ở tại Cơ La hành tỉnh lại bị Áo Cổ Tư Đô chạy thoát, ta phải đến Hiên Dật quận thành tới Đạo Tư gia tộc tìm hắn!

Kiệt Sâm lạnh băng lên tiếng, trong đôi mắt tràn đầy sát ý, những hành động của Áo Cổ Tư Đô trong những năm gần đây đã sớm làm Kiệt Sâm không dễ dàng tha thứ.

- Hơn nữa sau khi đến Hiên Dật quận thành, có thể từ biên cảnh phía tây Khai La đế quốc tiến vào tây bắc đại lục, sau đó đi vào Linh Thú sơn mạch vòng trở lại Linh Dược Sư Tháp, tuy tam đại thế lực mạnh mẽ nhưng số lượng cường giả cũng chỉ vậy mà thôi, ta cũng không tin bọn hắn có thể bao vây cả nửa đại lục, lại càng không cần nói tới một trong bảy đại cấm địa đại lục như Linh Thú sơn mạch!

- Thì ra là thế!

Vi Ân lập tức nở nụ cười nhưng trong dáng tươi cười hiện ra lãnh ý tràn đầy:

- Ban đầu ở Cơ Khắc Thành không cẩn thận để Áo Cổ Tư Đô chạy thoát đúng là một sai lầm, đã như vậy chúng ta đến Hiên Dật quận thành bắt hắn!

- Đạo Tư gia tộc sao?

Ở một bên, trong đôi mắt Lôi Nặc cũng lấp lóe hào quang, cảm xúc phức tạp, hai tay siết chặt lại.

- Đi!

Trên bầu trời Kiệt Sâm lạnh băng lên tiếng.

Sau một khắc mọi người liền hóa thành lưu quang dọc theo Vô Tận Hải của phương bắc Tư Đặc Ân đại lục hướng Khai La đế quốc bay nhanh.

Đế đô Khai La đế quốc, nơi này là trung tâm hành chính của đế quốc, cả tòa thành trì vô cùng hùng vĩ, nguy nga chẳng khác gì một đầu man hoang cự thú, tọa lạc trong khu vực tây bắc đại lục, tạo cho người cảm giác hùng hồn bàng bạc đầy kính sợ.

Gần trăm dặm phương bắc đế đô, có một dãy sơn mạch kéo dài liên miên, trong đó linh khí nồng đậm, chính là địa phương tu luyện tuyệt hảo của linh sư, nơi đây chính là Thánh Địa của Khai La đế quốc.

Là vùng đất thần thánh của Khai La đế quốc, đối với dân chúng bình thường mà nói là một cấm địa không cách nào đặt chân tới, nhưng trong nhận thức của toàn bộ dân chúng ngoại trừ Thánh Địa, gần đế đô ở mấy trăm dặm phía tây còn có một vùng cấm địa khác tồn tại.

Đó là một ngọn núi xuyên thẳng trời cao, quanh năm mây mù lượn lờ, trên đỉnh núi là một dãy cung điện khổng lồ sừng sững nơi đó, chẳng khác gì là tiên cảnh, tạo cho người loại cảm giác vô cùng thần bí.

Đây chính là Thiên Thần Cung thần bí nhất trong lòng vô số cường giả Khai La đế quốc.

Tận sâu trong Thiên Thần Cung, linh khí vô cùng nồng đậm, là một không gian thần bí có nồng độ linh khí cao hơn bên ngoài gấp mười lần, có một nữ tử mặc linh sư bào bình thường đang nhắm mắt tu luyện, không ngừng hô hấp hấp thu hồng thanh quang mang chung quanh người mình.

Đó là một nữ tử có mái tóc dài hỏa hồng sắc, trên người tản ra khí tức đáng sợ, trên mặt nàng như bịt kín một tầng khăn che mặt, một cỗ hơi nước mông lung quanh quẩn tạo cho người cảm giác tuyệt mỹ thần bí.

Vô số hồng thanh linh lực nguyên tố như một con sông dài không ngừng xoay tròn hóa thành một linh lực vòng xoáy cực lớn bên người nàng, không ngừng bị nàng hấp thu vào trong cơ thể.

Hồng thanh song sắc linh lực lộ ra ý cảnh cuồng mãnh táo bạo, chính là hỏa hệ nguyên tố, thanh sắc lại lộ ra vẻ nhu hòa mềm mại, chính là thủy hệ nguyên tố trong ngũ hành nguyên tố.

Trong ngũ hành nước lửa tương khắc, nếu bình thường hai loại nguyên tố này xuất hiện chung một chỗ sẽ làm xung đột kịch liệt, nhưng ở chung quanh nữ tử tuyệt mỹ hỏa nguyên tố cùng thủy nguyên tố lại dung hợp cực kỳ hoàn mỹ, phảng phất không có chút xung đột, tạo cho người cảm giác nhu hòa hài hòa.

Cứ như vậy cô gái yên lặng tu luyện, cũng không biết trôi qua bao lâu, linh lực vòng xoáy nguyên tố xoay tròn kịch liệt chợt hòa hoãn xuống, đôi mắt của nàng bỗng dưng mở ra hiện lên tia tinh mang.

- Hô…

Trong miệng nàng thở phào một hơi, thân thể nhẹ nhàng đứng lên sau đó chậm rãi đi ra đại điện.

- Thiếu cung chủ!

Bên ngoài đại điện có hai thiếu nữ thật trẻ tuổi nhìn thấy nàng xuất hiện liền khom người cung kính lên tiếng.

- Ân…

Nàng kia khẽ gật đầu, đi ra khỏi đại điện tiến ra bên ngoài.

Bên ngoài đại điện là một hoa viên, một ít nữ tử mặc áo lụa nhẹ nhàng đi tới đi lui, trên người những nữ tử kia đều tản ra linh lực ba động kinh người, trong đó yếu nhất đều là hoàng linh sư thất giai.

Đặc biệt hơn chính là ở chỗ này vô luận tuổi tác lớn nhỏ đều chỉ có nữ tử mà không hề có một nam nhân nào tồn tại, phảng phất như là một quốc gia do nữ tử tạo thành.

Mà thanh phát nữ tử kia chậm rãi đi trong hoa viên, trên đường đi vô luận là ai nhìn thấy đều biểu lộ vẻ cung kính khom mình hành lễ.

Nếu như giờ phút này có mặt Lôi Nặc ở nơi đây nhìn thấy thanh phát nữ tử nhất định sẽ vô cùng kích động, bởi vì nữ tử này chính là thê tử Vưu Lợi Á mà hắn mong nhớ ngày đêm, là mẫu thân của Kiệt Sâm.

- Mười năm rồi, đã mười năm không trở về gia tộc, không biết phụ thân như thế nào, thân thể vẫn khỏe chứ? Nếu như có thể cũng nên tranh thủ chút thời gian quay về thăm thế nào!

Vưu Lợi Á chậm rãi đi trong hoa viên tràn đầy hương hoa ngào ngạt, trong đôi mắt không khỏi hiện ra tia tưởng niệm.

Bên trong Thiên Thần Cung, đã gần mười năm Vưu Lợi Á không về nhà, trong lòng của nàng đối với gia tộc, đối với phụ thân vẫn còn một tia tưởng niệm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.