Chương trước
Chương sau
- Kiệt Sâm, ngươi nói rốt cục là chuyện gì xảy ra, rõ ràng sự tình oanh động đến như vậy nhưng toàn bộ đại lục lại giống như không hề phát sinh qua việc gì, thật làm người không hiểu ra sao.

Tạp Tắc Nỗ Tư phá vỡ im lặng, khó hiểu lên tiếng nói.

- Đúng vậy, trong sự tưởng tượng của ta đã xảy ra chuyện lớn như vậy trong địa phương thí luyện, ta còn sợ vừa đi ra toàn bộ đại lục đều chiến hỏa tán loạn, chướng khí mù mịt, không nghĩ tới lại yên lặng thế này, không hề có chút gợn sóng.

Ai Đức Mễ Tư cũng lên tiếng.

- Nghĩ nhiều như vậy làm gì, ta ngược lại hi vọng bình tĩnh một chút mới tốt, một khi chiến tranh phát sinh khổ nhất vẫn là dân chúng bình thường.

Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng:

- Hiện tại ta đang lo lắng nhất là vết thương của Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ không biết ra sao rồi.

Sau khi gặp lại Vi Ân, trên đường đoàn người vẫn một mực bay nhanh, nhưng vẫn từ trong miệng Vi Ân nghe được tin tức Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ vì muốn giải cứu bọn họ kết quả bị Linh Sư Tháp Ngải Kim Sâm tháp chủ, Thần Phong đế quốc Khang Bá Ba Kỳ thánh chủ, Khai La đế quốc Tư Đặc Lí Nhĩ thánh chủ cùng Tội Ác Thành Tư Khoa Đặc thành chủ vây công, bản thân bị trọng thương chạy thoát.

Chuyện này làm nhóm người Kiệt Sâm có chút chấn động, trong nội tâm tràn đầy nỗi lo lắng cho Linh Dược Sư Tháp.

Mà Vi Ân cũng đã giảng giải thế cục hiện tại trên đại lục cho bọn họ nghe qua, làm nhóm người Kiệt Sâm có chút kinh ngạc không hiểu ra sao.

Vốn theo Kiệt Sâm bọn họ suy nghĩ, đã xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy trong cuộc thí luyện thiên tài, toàn bộ đại lục phải sớm rơi vào chiến loạn huyên náo, trở thành một mảnh vô cùng bừa bộn mất rồi.

Không nói tới đám người Ngải Kim Sâp tháp chủ đã sớm có chuẩn bị ra kế hoạch âm mưu, chủ động xuất kích, cho dù bọn hắn không có ý định như vậy thì mấy thế lục lớn khác sau khi biết được tin tức tại địa phương thí luyện thiên tài cũng sẽ vô cùng phẫn nộ, lôi đình tức giận, sẽ phát động chiến tranh chế tài đối với Thần Phong đế quốc cùng Khai La đế quốc.

Nhưng trên thực tế ngoại trừ Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ vì giải cứu nhóm người Kiệt Sâm mà bị phục kích đánh trọng thương, toàn bộ đại lục hiện tại tuy lòng người bàng hoàng, mạch nước ngầm bắt đầu khởi động nhưng biểu hiện bên ngoài lại một mảnh bình tĩnh, không hề có chút rối loạn phát sinh.

Điểm này làm nhóm người Kiệt Sâm vô cùng khó hiểu.

Nếu chỉ có một thế lực đè nén không trả thù thì nhóm người Kiệt Sâm sẽ không cảm thấy kỳ quái, nhưng chín đại thế lực giống như đã thương lượng trước, không ai có động tĩnh, làm Kiệt Sâm bọn họ xem không minh bạch.

Nhưng Kiệt Sâm bọn họ cũng không suy nghĩ nhiều, toàn bộ các thế lực lớn đều có tính toán của mình, đợi sau khi họ quay về thế lực của mình sẽ hiểu được rốt cục là do nguyên nhân gì.

Bởi vậy trên đường đi Kiệt Sâm bọn họ chỉ phi hành thật nhanh, rốt cục sau mười ngày đã về tới trung bộ đại lục.

Thời gian dần dần trôi qua, sơn mạch liên miên bên dưới rốt cục dần dần biến mất, cuối tầm mắt mọi người là một mảnh bình nguyên khoáng đạt mênh mông bát ngát xuất hiện trong mắt đoàn người.

Nhìn thấy bình nguyên có chút quen thuộc kia, đoàn người bỗng nhiên ngừng lại, trên mặt hiện lên vẻ vui sướng.

- Qua hơn mười ngày phi hành rốt cục chúng ta đến nơi rồi, ha ha…

Vẻ mặt mọi người thả lỏng thoải mái, một mảnh bình nguyên này chính là trung bộ đại lục, phạm vi thế lực của song tháp, mà khu vực trung tâm bình nguyên là Linh Đấu Thành mà Kiệt Sâm từng đến tham gia cuộc thi đối chiến tinh anh đại lục.

Là thành trì do Linh Dược Sư Tháp cùng Linh Sư Tháp cùng nhau quản lý, Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư cũng từng có đi qua.

- Hiện tại Linh Dược Sư Tháp cùng Linh Sư Tháp đã trở mặt, không biết phiến khu vực này rốt cục đã có thay đổi như thế nào, đi, chúng ta đi tìm hiểu xem sao!

Kiệt Sâm trầm thấp lên tiếng, lúc này bảy người nhìn nhau, lại hóa thành bảy đạo lưu quang bay vút về phía trước.

Muốn đi vào Linh Dược Sư Tháp phải có được linh phù chuyên môn mới có thể mở ra giao điểm không gian, mà tuy địa vị của nhóm người Kiệt Sâm thật cao quý trong Linh Dược Sư Tháp nhưng trên người cũng không có được vật như thế.

Nếu như trong dĩ vãng, nhóm người Kiệt Sâm chỉ cần đi tới Linh Đấu Thành khu quản lý của song tháp tìm điện chủ Quản Lý Điện Linh Dược Sư Tháp là có thể, nhưng dưới tình huống hôm nay không ai biết cục diện của Linh Đấu Thành đã biến đổi như thế nào.

Cho dù thực lực nhóm người Kiệt Sâm mạnh mẽ, không cần e ngại Linh Đấu Thành, nhưng dù sao cũng là khu vực do song tháp từng quản lý, nhóm người Kiệt Sâm cũng sẽ không chủ quan.

- Kiệt Sâm, phía trước có một tòa thành trì!

Bay thêm chốc lát, một tòa thành trì khá lớn hiện ra trước mặt mọi người.

- Rất tốt, đi, chúng ta đi tìm hiểu tin tức!

Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng, bảy người hóa thành bảy đạo lưu quang lặng yên không chút tiếng động bay về phía tòa thành trì kia.

Giờ phút này, dưới chân tòa thành mấy thành vệ đang không chút tinh thần chú ý khắp bốn phía, kiểm tra một ít người đi ra vào trong thành.

Một cơn gió nhẹ thổi qua.

- Ồ…

Một thành vệ quân trẻ tuổi vô tình ngẩng đầu nhìn lên không trung, trong miệng ngạc nhiên kêu lên, chợt vỗ đội trưởng thành vệ quân đang đứng bên cạnh, trong miệng phát ra kinh hô:

- Đội trưởng…

- Chuyện gì?

Đội trưởng thành vệ quân quay đầu hỏi.

- Mới vừa rồi giống như có vài bóng người bay lướt qua trên bầu trời…

Thành vệ quân kia lắp bắp nói.

- Có người bay qua?

Đội trưởng thành vệ quân chấn kinh, nhìn lên bầu trời:

- Ở đâu? Ở đâu? Có thể phi hành ít nhất là hoàng linh sư, nhân vật như vậy ở trong khu vực song tháp tuy không quá nổi bật nhưng phải đặc biệt chú ý!

- Ở phía kia…

Thành vệ quân trẻ tuổi chỉ lên bầu trời xa xa, nhưng không còn nhìn thấy bóng người nào.

- Rốt cục ở nơi nào?

Trong nội tâm đội trưởng thành vệ quân tràn đầy cảnh giác.

- Đội trưởng, ta tìm không thấy rồi, nhưng khi nãy ta xác thực nhìn thấy có mấy điểm đen từ trong phiến núi rừng kia bay tới đây, chẳng lẽ thời gian ngắn như vậy họ đã bay qua sao?

Thành vệ quân nhìn lên khu núi rừng xa xa phía chân trời, trong miệng nghi hoặc lên tiếng.

- Cái gì? Mấy điểm đen từ bên phiến núi rừng kia bay tới?

Nghe được người trẻ tuổi nói, lòng cảnh giác của đội trưởng thành vệ quân lúc này thả lỏng xuống, chợt hung hăng gõ vào đầu người trẻ tuổi kia.

- Tiểu tử ngươi cho mình là ngu ngốc hay ta là ngu ngốc đây?

Vẻ mặt đội trưởng nổi giận mắng:

- Thời gian như vậy từ bên phiến núi rừng bay tới, còn lướt qua đỉnh đầu chúng ta, tốc độ như vậy cho dù là đế linh sư đỉnh phong cũng không làm được, chẳng lẽ ngươi nói ngươi thấy được mấy thánh linh sư cửu giai bay ngang qua đỉnh đầu của chúng ta, còn bị ngươi thấy được?

- Thế nhưng mà ta thật sự thấy được…

Người trẻ tuổi còn muốn nói điều gì, đã bị đội trưởng ngắt lời.

- Tốt rồi, lần sau còn nói vậy đừng trách ta đối với ngươi không khách khí, ngươi biết gần đây cấp trên tính tình không tốt, tuyệt đối không để cho thành viên Linh Dược Sư Tháp đi qua đây!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.