Chương trước
Chương sau
- Chết đi!

Đối diện, trong miệng Sử Lai Mỗ gào thét, hai tay cầm đao dùng sức chém xuống.

Sau lưng Sử Lai Mỗ hư ảnh khổng lồ mở mắt, thổ hệ nguyên tố trong thiên địa lập tức cuồng bạo, hắc sắc chiến đao cao hơn mười trượng dưới sự khống chế của Sử Lai Mỗ nhắm ngay đầu Kiệt Sâm bổ tới.

- Ông ông…

Hư không rung động chao đảo, thổ hệ linh lực mạnh mẽ tung hoành, trên bầu trời Hỗn Loạn Thành nháy mắt như rơi vào ngày tận thế, khí tức cường đại làm người run rẩy.

- Cút ngay cho ta…

Nhìn Lôi Nặc cùng A Cơ Mễ Đức bị vây công, Kiệt Sâm đột nhiên thét to, toàn thân bắn ra ngũ sắc quang mang, một luồng ngũ sắc thải hồng từ trong tay hắn bay ra, chiếu sáng cả thiên không, một cỗ uy áp lan tràn, hắc sắc trọng kiếm đâm thẳng về hướng Sử Lai Mỗ.

- Ngũ Hành Luân Chuyển!

- Chiến lực gấp năm!

Diệt Thần Sát Quyết lưu chuyển, bỗng chốc phát ra chiến lực gấp năm lần.

- Oanh!

Hắc sắc trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm cùng hắc sắc chiến đao trong tay Sử Lai Mỗ thoáng chốc va chạm vào nhau.

Thanh âm tiếng nổ tung kinh người vang lên, Kiệt Sâm cùng Sử Lai Mỗ đồng thời thối lui, không ngờ thực lực lại ngang nhau.

- Thế nào…?

Trong miệng Sử Lai Mỗ khiếp sợ bật thốt lên, mà Kiệt Sâm cũng có chút kinh ngạc.

Vũ khí trong tay song phương chém ra thêm lần nữa, hắc sắc chiến đao cùng hắc sắc trọng kiếm không ngừng va chạm.

- Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh…

Hai thanh vũ khí ẩn chứa lực lượng bất đồng va chạm nhanh tới mức đáng sợ, không ngừng công kích lẫn nhau.

- Thực lực của tiểu tử này làm sao lại mạnh như vậy?

Thấy mình thi triển Phách Tuyệt Hoàng Đao giao chiến cùng Kiệt Sâm mà không thể chiếm được thượng phong, Sử Lai Mỗ không nhịn được nhíu mày.

Mà Kiệt Sâm nhìn thấy phụ thân bị ba người Đạt Tư Đinh vây công, cùng nhóm người A Cơ Mễ Đức bị đám người Toa Lãng vây đánh, trong lòng sốt ruột, thực lực Sử Lai Mỗ thật sự có chút cường đại, dù trong đẳng cấp đế linh sư cũng không phải kẻ yếu, Kiệt Sâm đã thi triển gấp năm lần chiến lực trong Diệt Thần Sát Quyết nhưng nhất thời cũng không đánh bại được hắn.

Như vậy lẽ ra cũng không có gì, mấu chốt chính là phụ thân cùng nhóm người A Cơ Mễ Đức đang gặp nguy hiểm, khiến cho Kiệt Sâm không khỏi sốt ruột.

- Hừ!

Trong miệng Kiệt Sâm chợt hừ nhẹ, thân thể bay ngược ra sau mấy chục thước, lãnh liệt nói:

- Đã như vậy…

Đôi mắt Kiệt Sâm hiện lên một đạo kim sắc quang mang.

- Ông!

Một đạo kim sắc ba văn từ trong người Kiệt Sâm lan tràn ra, đồng thời bao phủ cả phiến thiên địa nơi này.

Lúc này khí thế trên người Kiệt Sâm cũng không ngừng kéo lên, toàn thân bắn ra kim sắc quang mang, khí tức mãnh liệt không ngừng dâng trào trên người hắn.

Đôi mắt Kiệt Sâm như điện nhìn chằm chằm Sử Lai Mỗ, toàn thân bắn ra ngàn vạn đạo kim quang, trong lúc nhất thời vô số kiếm ảnh trôi nổi, lực lượng kim hệ pháp tắc bổn nguyên hiển hiện trên thiên không, ngay sau đó kết hợp cùng linh lực Kiệt Sâm phóng thích, ngay lập tức ngưng tụ thành Kiếm Chi Thế Giới!

- Ngưng!

Trong miệng Kiệt Sâm hét to.

Theo Kiệt Sâm lên tiếng, Kiếm Chi Thế Giới vốn đang bao phủ cả bầu trời chợt thu nhỏ lại, vô số kim sắc kiếm khí không ngừng co rút cô đọng, tạo thành một thanh kim kiếm cực lớn dài tới gần mười thước trước người Kiệt Sâm.

Kim sắc cự kiếm hoàn toàn đem Kiếm Chi Thế Giới dung nạp vào bên trong, năng lượng ngưng tụ cao độ không ngừng rung động chao đảo, mũi kiếm tán dật ra kiếm khí xé rách không gian.

Kiệt Sâm lạnh lùng nhìn qua Sử Lai Mỗ.

- Kiếm Chi Thế Giới…vì sao ngươi cũng có thể ngưng tụ Kiếm Chi Thế Giới?

Sử Lai Mỗ khiếp sợ nhìn Kiệt Sâm.

- Bên trong Linh Thần bảo tàng có thứ gì, vì sao Lôi cùng Kiệt Tư đi vào đều có thể ngưng tụ Kiếm Chi Thế Giới?

Trong lúc nhất thời Sử Lai Mỗ đem nguyên nhân Kiệt Sâm có thể ngưng tụ ra Kiếm Chi Thế Giới quy kết cho việc hắn từng tiến vào Tử Vong Mê Cung.

- Hừ!

Kiệt Sâm nhìn chằm chằm đối thủ, tay nắm chặt cự kiếm.

- Hô…

Kim kiếm chém xuống, lưu lại một đạo kim sắc thần quang, lập tức đi tới trước mặt Sử Lai Mỗ.

- Phanh!

Kim sắc cự kiếm cùng hắc sắc chiến đao va chạm, toàn thân Sử Lai Mỗ kịch chấn, thân hình bật lùi ra sau, hư ảnh sau lưng hắn cũng chao đảo một trận.

- Thật mạnh, còn mạnh hơn cả tên kia ngưng tụ Kiếm Chi Thế Giới…

Trong nội tâm Sử Lai Mỗ khiếp hãi.

- Phanh! Phanh!

Kiệt Sâm đuổi theo chém xuống hai kiếm, Sử Lai Mỗ gian nan chống đỡ.

- Ca…

Sử Lai Mỗ ngẩng phắt đầu lên, phát hiện hư ảnh sau lưng mình chao đảo, ẩn ẩn có cảm giác như muốn tán loạn, không khỏi cả kinh.

- Sưu!

Sử Lai Mỗ vội vàng hướng phía sau thối lui.

Kiệt Sâm không truy kích hắn, thân hình nhoáng lên đột nhiên đi tới chỗ Lôi Nặc, Thế Giới Chi Kiếm trong tay không hề ngừng lại, nhắm ngay một lão giả khô gầy mặc trường bào màu vàng hung hăng chém xuống.

- Không xong!

Xa xa nhìn thấy một màn này Sử Lai Mỗ kinh hãi phát ra tiếng kêu to:

- Đạt Tư Đinh coi chừng!

Nghe tiếng hét to của Sử Lai Mỗ, cảm nhận được sau lưng có luồng lực lượng khủng bố tràn tới, lúc này Đạt Tư Đinh quay đầu nhìn thấy Thế Giới Chi Kiếm bổ qua, không khỏi vạn phần hoảng sợ.

- Hống!

Trong miệng Đạt Tư Đinh phát ra tiếng gào thét, không còn quản tới việc vây công Lôi Nặc, thân hình nhanh chóng thối lui ra sau, trường kiếm trong tay bắn ra ngàn đạo kim quang ngưng tụ thành một thanh kim sắc cự kiếm.

- Kim hệ áo nghĩa – Thiên Chi Kiếm!

Trong tiếng gào thét của Đạt Tư Đinh, kim sắc cự kiếm bắn ra kim sắc quang mang đón nhận Thế Giới Chi Kiếm của Kiệt Sâm.

- Thiên Chi Kiếm? Uy lực Thế Giới Chi Kiếm lớn nhất, chết đi cho ta!

Trong miệng Kiệt Sâm phát ra thanh âm lãnh khốc, thân hình trong nháy mắt vọt lên, gương mặt không chút biểu tình chém xuống Thế Giới Chi Kiếm.

Hai thanh cự kiếm va chạm trong hư không.

- Bồng!

Trong ánh mắt trừng lớn hoảng sợ của Đạt Tư Đinh, Thiên Chi Kiếm trong tay hắn bị Thế Giới Chi Kiếm oanh kích xuống giống như thủy tinh đụng phải kim cương, lập tức xuất hiện vô số vết rạn, ầm ầm nghiền nát.

Vô số tiểu kiếm nguyên tố bị bay loạn, mà Thế Giới Chi Kiếm càng thêm bá đạo, mạnh mẽ đâm tới đánh vỡ Thiên Chi Kiếm của đối phương đồng thời chém thẳng lên trên người Đạt Tư Đinh.

Một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa chui nhanh vào trong thân thể hắn.

Biểu tình hoảng sợ của Đạt Tư Đinh chợt đọng lại, ngay lập tức nổ bùng một tiếng, trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, cả người Đạt Tư Đinh lập tức hóa thành hư vô, chỉ còn lại nửa thanh trường kiếm bị chém gãy văng ra, ngoài ra không còn chút dấu vết.

Ngay cả Tái Luân đế quốc đệ nhất thánh tử Tạp Tư Ốc Nhĩ còn bị Thế Giới Chi Kiếm đánh bại, muốn đánh chết đế linh sư trung cấp như Đạt Tư Đinh cũng không phải chuyện gì quá mức khó khăn.

- Đạt Tư Đinh!

Tiếng hô kinh hãi lại lần nữa vang vọng, thấy Kiệt Sâm vừa giết xong Đạt Tư Đinh lại muốn động thủ với hai gã đế linh sư còn lại của nam vực thập tam vương quốc, Sử Lai Mỗ đã giống như một đầu mãnh thú phẫn nộ lao tới nhanh như thiểm điện.

- Xú tiểu tử, ta muốn giết ngươi, giết ngươi!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.