- Đa tạ hai vị đại nhân xuất thủ cứu giúp, tại hạ vô cùng cảm kích, không biết tục danh của hai vị đại nhân là…?
Sau thoáng kinh hãi, Thản Phổ Nhĩ phục hồi lại tinh thần, vội vàng chắp tay nói với Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân.
- Không cần khách khí!
Kiệt Sâm trầm thấp lên tiếng:
- Ở trong Hỗn Loạn Lĩnh, tên của ta hẳn là…
Ánh mắt Kiệt Sâm nhìn về phía chân trời, như đang lâm vào trong hồi ức, từ trong miệng nhẹ nhàng phun ra hai chữ:
- Kiệt Tư!
- Kiệt Tư? Sao ta lại có cảm giác quen tai như vậy?
Trong nội tâm Thản Phổ Nhĩ thầm nói, hắn lắc đầu bỏ qua ý niệm này, lập tức lên tiếng nói:
- Đa tạ Kiệt Tư đại nhân xuất thủ cứu giúp, dân chúng Hắc Nham Thành vô cùng cảm kích, ân cứu mạng của đại nhân tại hạ nhất định sẽ bẩm báo với A Cơ Mễ Đức đại nhân, chỉ cần hai vị đại nhân đến Hỗn Loạn Thành…
Trong miệng Thản Phổ Nhĩ thành khẩn lên tiếng, đang nói nói, đột nhiên Thản Phổ Nhĩ nghĩ tới điều gì, thanh âm dừng phắt lại, lập tức ngẩng đầu, trong ánh mắt mang theo vẻ khó thể tin nhìn qua Kiệt Sâm.
- Tóc dài màu đen, Kiệt Tư, Kiệt Tư, ngươi…ngươi…ngươi là Kiệt Tư đại nhân?
Trong cơn khiếp sợ xen lẫn thanh âm không dám tin tưởng, Thản Phổ Nhĩ bật thốt lên, gương mặt hắn trợn mắt há hốc, mà mấy chục huynh đệ của Cuồng Sư mạo hiểm đoàn đứng phía sau thần sắc cũng biến thành ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2342903/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.