Chương trước
Chương sau
Trong lúc nhất thời, phía trước Thải Hồng Tháp, rất nhiều dân chúng đều điên cuồng, trong miệng kinh hô thành tiếng, bởi vì hiệu quả trị liệu của nó quá mức kinh người, hai miệng vết thương lớn như vậy có thể trị hết trong một lúc, cho nên lưu lại ấn tượng khó phai mờ cho mọi người.

Trong tiếng nghị luận ầm ĩ, Kiệt Sâm đem ánh mắt nhìn qua gương mặt của Phất Lan Khắc cách đó không xa, khóe miệng hiện ra nụ cười lạnh:

- Đây chính là dược tề khi Linh Sư phục dụng vào sẽ chết đó à? Ngả Âu Lạc Tư thành chủ, Mạch Khắc Hán Mỗ hội trưởng, chư vị, hôm nay sự thật trước mắt, rốt cuộc là ai hoành hành bá đạo, ta nghĩ chư vị cũng tinh tường a.

- Nói thực ra, Kiệt Sâm ta tuy thân là tân nhiệm hội trưởng của Thải Hồng Tháp, nhưng hôm nay mới tiếp nhiệm, lại không nghĩ rằng ngày đầu tiên, đã xảy ra chuyện này, ta nghe nói Bác Nhĩ Đinh gia tộc là đại gia tộc có chủ sản nghiệp là linh dược tề, rất hiển nhiên, linh dược tề kiểu mới của Thải Hồng Tháp có công hiệu quá khủng khiếp, giá cả rẻ tiền, cho nên xung động lợi ích với Bác Nhĩ Đinh gia tộc, nhưng ta không ngờ, Bác Nhĩ Đinh gia tộc lại dùng thủ pháp ác liệt nhất phá hoại danh dự của Thải Hồng Tháp chúng ta, thật sự là...

Kiệt Sâm lắc đầu, trên mặt xuất hiện biểu lộ vô cùng đau lòng.

- Bác Nhĩ Đinh gia tộc, không ngờ quá vô sỉ, vì chiếm lĩnh thị trường, lại làm ra chuyện như thế, thật sự là. . .

- Phất Lan Khắc đại sư thân là thất giai cấp thấp linh Dược Hoàng sư, cũng là đệ nhất linh dược sư của Ngọc Linh thành chúng ta, không nghĩ tới vì trợ giúp Bác Nhĩ Đinh gia tộc, vậy mà. . .

- Nhưng sự thật ở trước mặt, nhìn xem Ngả Âu Lạc Tư thành chủ sẽ xử trí như thế nào a

- Thân nhiệm hội trưởng của Thải Hồng Tháp Kiệt Sâm đại nhân đúng là nhân từ a, nếu như ta bị vu oan như thế, đã sớm một tát đập chết hắn rồi, còn dây dưa với đối phương?

- Đây cũng là chuyện không còn cách nào, Mặc Tư Bản tộc trưởng thân là đương đại tộc trưởng của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, cũng không thể tùy tiện đánh chết, nhưng mà lúc này đây, Bác Nhĩ Đinh gia tộc đã làm quá mức.

Rất nhiều tiếng nghị luận truyền đến, sắc mặt của tất cả thành viên Bác Nhĩ Đinh gia tộc đều biến sắc, tất cả mọi người ở đây, vào thời khắc này nhìn qua Phất Lan Khắc, muốn nhìn hắn phản ứng ra sao, trong ánh mắt tràn ngập khinh bỉ.

- Không, không phải, mấy bình lục giai trị liệu dược tề tuyệt đối không phải phối chế như vậy...

Trong ánh mắt của Phất Lan Khắc tràn ngập khó tin, trong miệng phát ra tiếng sợ hãi.

Hắn không rõ, vì cái gì linh dược tề có kịch độc bị hộ vệ củ gia tộc mình uống vào rồi, lại không có chuyện gì, nhưng hiệu quả trị liệu trong thời gian ngắn quá mức kinh người, chuyện này làm cho thất giai cấp thấp linh Dược Hoàng sư như hắn khó mà tin nổi được.

- Vị Phất Lan Khắc đại sư này, ngươi nói bình lục giai linh dược tề này không phải phối chế như vậy, nó được phối chế như thế nào?

Kiệt Sâm hỏi lại.

- Đúng!

Phất Lan Khắc vừa định lên tiếng, nhưng sau đó dừng lại, nói:

- Không thể phối chế như vậy, Ô Liễm Môi có mang trong thân kịch độc, nó có nguy hại rất lớn với linh sư, không thể có được hiệu quả trị liệu như vậy...

Phất Lan Khắc vẫn thì thào lên tiếng, tin tưởng của hắn đã bị dao động.

- Thật sự là buồn cười, ta nói ngươi là linh dược sư hay là ngu ngốc đây?

Khóe miệng của Kiệt Sâm trào phúng, nói:

- Bình thường phối chế tài liệu lục giai dược tề không cần Ô Liễm Môi, Thải Hồng Tháp chúng ta gia nhập vào, không phải vì đề cao dược hiệu, chẳng lẽ vì hại người sao? Hơn nữa, trong rất nhiều tài liệu cần thiết phối chế linh dược tề, đều có tài liệu kịch độc, chẳng lẽ nói những linh dược tề này đều có kịch độc?

Kiệt Sâm vừa nói ra, rất nhiều người xem đều cười, xác thực, nếu như Thải Hồng Tháp gia nhập tài liệu mới vào trong dược tề, chỉ có thể gia tăng công hiệu, mà không có khả năng.

- Ngươi... Ta...

Phất Lan Khắc đã sớm điên lên rồi, rõ ràng không phải như vậy, nhưng hắn không cách nào phản bác Kiệt Sâm, hắn cũng không hô một tiếng, nếu nói Thải Hồng Tháp xếp đặt thiết kế gia nhập thêm tài liệu Ô Liễm Môi, hay nói mình chuyên môn hãm hại Thải Hồng Tháp a?

Kiệt Sâm trên mặt tràn ngập thất vọng lên tiếng:

- Ta tới đây đảm nhiệm tháp chủ, vốn rất chờ mong luận bàn với đại sư ở Luân Đa hành tỉnh, nhưng xem ra hôm nay, đệ nhất linh dược sư của Luân Đa hành tỉnh này, cũng không quá đáng chỉ có trình độ này, thật sự khiến người ta thất vọng a.

Những lời này của Kiệt Sâm khiến rất nhiều linh dược sư của Luân Đa hành tỉnh hận không thể tìm kẽ đất chui xuống đất vì quá xấu hổ.

- Ngả Âu Lạc Tư thành chủ, hiện tại sự thật đã rõ, không biết thành chủ đại nhân muốn xử trí như thế nào? Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Kiệt Sâm nhìn qua Ngả Âu Lạc Tư, đạm mạc lên tiếng.

- Mặc Tư Bản tộc trưởng, hiện tại đã có sự thật rồi, ngươi còn có lời gì muốn nói.

Ngả Âu Lạc Tư nhìn qua Mặc Tư Bản tộc trưởng lên tiếng.

Trong lúc nhất thời, tất cả thủ lĩnh của các thế lực lớn, đều mang theo chút hả hê nhìn qua đám người Bác Nhĩ Đinh gia tộc.

- Cái này...

Trên mặt Mặc Tư Bản tràn ngập do dự, khuôn mặt của hắn nhìn qua có chút tái nhợt, đang đau khổ suy tư, hắn muốn rỡ thế cục này giúp cho Phất Lan Khắc, nhưng hắn biết rõ đại thế đã mất, cắn răng lên tiếng nói:

- Ngả Âu Lạc Tư thành chủ, chuyện hôm nay, là Bác Nhĩ Đinh gia tộc ta sai, Bác Nhĩ Đinh gia tộc ta nguyện ý xuất ra năm ngàn vạn linh tệ, bồi thường cho tổn thất ở bắc thành của Thải Hồng Tháp, chuộc Bố Lạp Đạt con ta cùng Long La Ni hộ pháp.

Ngả Âu Lạc Tư gật đầu, ánh mắt nhìn vào Kiệt Sâm:

- Không biết Kiệt Sâm hội trưởng có gì nói nữa không?

- Xuất năm ngàn vạn linh tệ bồi thường tổn thất phường thị của chúng ta? Ha ha...

Kiệt Sâm nhịn không được cười rộ lên, nói:

- Mặc Tư Bản tộc trưởng, chẳng lẽ ngươi đang nói đùa?

- Năm ngàn vạn linh tệ, thật là hơi ít.

Ngả Âu Lạc Tư thành chủ cũng lên tiếng.

- Đã như vầy...

Mặc Tư Bản cắn răng một cái, từ trên người xuất ra một tấm linh tạp màu vàng:

- Một ức linh tệ, đây là thẻ vàng không ký danh, bên trong có một ức linh tệ, Kiệt Sâm hội trưởng ngươi cầm lấy đi, thả BỐ Lạp Đạt và Long La Ni hộ pháp ra.

- Một ức linh tệ?

Đôi mắt Kiệt Sâm phát lạnh:

- Mặc Tư Bản tộc trưởng, chẳng lẽ ngươi cho ta là ăn mày? Chút linh tệ ấy là muốn đuổi ta sao?

Trên mặt Mặc Tư Bản tức giận:

- Kiệt Sâm hội trưởng, chẳng lẽ ngươi còn chê ít? Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta tuy đập đại sảnh tầng một, nhưng ai cũng biết, trong đại sảnh tầng một bài những tài liệu và dược tề cấp thấp, cộng thêm những thiết bị khác, tổng giá trị cũng không quá bốn ngàn vạn linh tệ, hiện giờ ta cho ngươi một ức linh tệ, ngươi còn muốn như thế nào nữa?

Bọn người Ngả Âu Lạc Tư cũng nhìn về phía Kiệt Sâm.

- Hừ!

Trong miệng Kiệt Sâm trong miệng hừ lạnh, nói:

- Mặc Tư Bản tộc trưởng, nếu như trước đó ngươi ra một ức để chuộc lấy hai tên này, ta sẽ không nói cái gì, nhưng mà hôm nay, nằm mơ!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.