Chương trước
Chương sau
Trung niên nhân lộ ra tia tươi cười ý vị thâm trường:

- Tình huống của Thải Hồng Tháp chúng ta tổng bộ không phải không biết, hôm nay đã triệu hồi Mạt Kỳ Tạp hội trưởng trở về, phái một hội trưởng mới đến, tuy Kiệt Sâm còn chưa tới nhưng theo ta nghĩ địa vị của Kiệt Sâm phải cao hơn Mạt Kỳ Tạp hội trưởng, ở phương diện khác cũng sẽ không yếu hơn Mạt Kỳ Tạp hội trưởng!

Đôi mắt Đạt La Đặc cùng Ai Nhĩ Bá Tháp đều phát sáng.

- Nhưng đây cũng chỉ là suy đoán của ta…

Lỗ Nhĩ Tư lạnh nhạt nói:

- Bất kể như thế nào, chúng ta chỉ cần làm tốt bổn phận của mình, về phần Bác Nhĩ Đinh gia tộc muốn quyền khống chế Âm Ảnh sơn cốc sao?

- Hừ, có thể! Nhưng bọn hắn tốt nhất chuẩn bị đổ máu đi!

- Phải, chúng ta lập tức tăng thêm nhân thủ thủ hộ Âm Ảnh sơn cốc, Bác Nhĩ Đinh gia tộc nếu dám mạnh bạo cướp đoạt, thì chuẩn bị cắn cho miệng đầy máu tươi ah!

Lão giả áo vàng hừ lạnh nói.

- Đông…đông…đông…

Đúng lúc này, thanh âm tiếng đập cửa dồn dập vang lên.

- Chuyện gì xảy ra? Không phải ta đã nói đừng cho người đến quấy rầy sao? Chẳng lẽ Bác Nhĩ Đinh gia tộc lại có hành động gì?

Trong phòng, trung niên nhân nhướng mày, trong lòng nghi hoặc mở miệng hô:

- Vào đi!

Cửa phòng liền mở ra, một người phục vụ ngoài đại sảnh đi vào, cung kính lên tiếng nói:

- Ba vị chủ quản đại nhân, có một thanh niên cầm lệnh bài của tổng bộ muốn gặp các ngươi…

- Một thanh niên cầm lệnh bài tổng bộ?

Ba người Lỗ Nhĩ Tư vội vàng nhìn nhau, trong mắt hiện lên thần thái khó hiểu, cả ba người đồng thời đều nghĩ tới một loại khả năng.

- Nhanh, người nọ đâu? Mau dẫn chúng ta đi gặp hắn!

Ba người đều vội vàng đứng dậy lên tiếng nói.

- Không cần phiền phức như vậy, ta đã đến rồi!

Một thanh âm lạnh nhạt vang lên ngoài cửa, ngay lập tức một thân ảnh từ bên ngoài chậm rãi đi vào.

Khi ba người Lỗ Nhĩ Tư nhìn thấy gương mặt của người kia, đều không khỏi sững sờ, ngay lập tức như nghĩ tới điều gì, Lỗ Nhĩ Tư nói với người phục vụ đứng bên cạnh:

- Ngươi lui ra đi!

- Dạ!

Người phục vụ cung kính lên tiếng, thối lui ra ngoài đóng lại cửa phòng.

- Xin hỏi các hạ là?

Đợi người phục vụ rời đi, ba người Lỗ Nhĩ Tư nhìn qua Kiệt Sâm lên tiếng hỏi.

- Như thế nào? Không biết ta là ai sao?

Kiệt Sâm từ trong không gian giới chỉ lấy ra điều lệnh, sau đó tay trái run lên, điều lệnh như có bàn tay nâng lên đưa tới trước mặt ba người Lỗ Nhĩ Tư. Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com

- Đây là…

Mặc dù đã sớm có chuẩn bị đối với thân phận của Kiệt Sâm, nhưng khi ba người nhìn thấy điều lệnh vẫn có chút kinh hãi.

- Linh Dược Sư Tháp, Linh Dược Sư công hội Luân Đa hành tỉnh Tái Luân đế quốc, chủ quản Lỗ Nhĩ Tư, Đạt La Đặc, Ai Nhĩ Bá Tháp bái kiến hội trưởng đại nhân!

Ba người liền cung kính lên tiếng với Kiệt Sâm.

- Đừng khách khí, mọi người cứ tùy ý, ngồi đi!

Kiệt Sâm lên tiếng, sau đó trực tiếp ngồi xuống ghế chủ vị trong phòng.

Ba người Lỗ Nhĩ Tư liếc nhau, ngay lập tức đều ngồi xuống ghế dưới tay Kiệt Sâm, nhưng đôi mắt nhìn Kiệt Sâm lại có vẻ giật mình.

Cho dù bọn họ đã nghĩ tới rất nhiều khả năng với vị hội trưởng mới sắp tới, nhưng làm thế nào cũng không nghĩ đến hội trưởng mới là một thanh niên trẻ tuổi như vậy đảm nhiệm, làm nỗi lòng chờ mong của họ lập tức hạ thấp tận đáy cốc.

Bọn họ thế nào cũng không nghĩ đến Mạt Kỳ Tạp hội trưởng bị triệu hồi, hội trưởng mới được điều nhiệm lại là một thanh niên chỉ chừng hai mươi tuổi.

Nếu không phải ba người bọn họ là ba đại chủ quản Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh, hiểu tinh tường về điều lệnh của Linh Dược Sư Tháp, hơn nữa trong điều lệnh vốn không cách nào làm giả, cho dù có rơi vào trong tay người khác nếu không phải chính người được điều nhiệm thì cũng không cách nào mở ra, bọn họ cơ hồ đều đã hoài nghi trước mặt họ có phải là tên tiểu tử nào đó tới giả mạo lừa gạt hay không.

Thật sự là do Kiệt Sâm quá mức trẻ tuổi, bọn họ cũng biết rõ Kiệt Sâm còn trẻ tuổi như vậy mà đã có thể đảm nhiệm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh, chắc hẳn có địa vị cực cao trong Linh Dược Sư Tháp, nói không chừng còn là đệ tử hay hậu đại của một nhân vật thực quyền nào đó, nhân vật như vậy nếu đưa tới một ít hành tỉnh yên ổn có lẽ sẽ không có vấn đề gì, nhưng tình huống tại Luân Đa hành tỉnh thật sự quá mức đặc thù, ba người Lỗ Nhĩ Tư đang cần một vị hội trưởng có thực lực lại phải cường thế đến trấn thủ, nếu không ở tại Luân Đa hành tỉnh hỗn loạn hiện tại rất dễ dàng bị người trục xuất ra ngoài.

Nhưng hôm nay nhìn thấy Kiệt Sâm còn trẻ tuổi như vậy, kỳ vọng trong lòng ba người thoáng chốc đều vỡ tan.

Đặc biệt khi bọn họ cảm nhận được Kiệt Sâm chỉ mới đạt tới cấp bậc hoàng linh sư thất giai cao cấp, nỗi thất vọng trong lòng càng không cách nào che giấu.

Mạt Kỳ Tạp hội trưởng dù nói thế nào cũng là đế linh sư bát giai đê cấp, ở nơi này dù sao lời nói vẫn còn có chút trọng lượng, nhưng để một hoàng linh sư thất giai cao cấp đến đảm nhiệm chức hội trưởng, chỉ sợ mấy thế lực lớn tại Ngọc Linh Thành sẽ không còn xem Thải Hồng Tháp vào trong mắt nữa.

Chẳng lẽ tổng bộ thật sự muốn buông tha cho Luân Đa hành tỉnh hay sao?

Trong lúc nhất thời nội tâm mấy người Lỗ Nhĩ Tư như sóng gió ba đào, đủ loại ý nghĩ không ngừng lưu chuyển, rất nhiều tư vị cuồn cuộn tràn đến không cách nào bình tĩnh.

- Kiệt Sâm đại nhân, không biết đại nhân đến Luân Đa hành tỉnh lúc nào, chúng tôi không kịp nghênh đón từ xa, thật sự là quá thất lễ…

Nhưng rất nhanh ba người đều thu liễm tâm tình, mặc kệ trong lòng bọn họ thất lạc ra sao, Kiệt Sâm sau này vẫn là người lãnh đạo trực tiếp của họ, tư thái tất yếu vẫn phải làm.

Hơn nữa người trẻ tuổi thường có tính nóng nảy, thân ở địa vị cao, tính cách cũng sẽ có chút cuồng ngạo, Kiệt Sâm là hội trưởng, có tư cách trực tiếp xử tội chủ quản, bọn họ cũng không hiểu rõ tính tình của hắn, chỉ sợ trong lúc vô tình đắc tội hắn, Kiệt Sâm giận dữ bãi miễn bọn họ thì không còn chỗ nào để kêu oan.

- Ha ha, ba vị không cần phải khách khí, ta cũng chỉ vừa mới đến, đã trực tiếp tới đây!

Cảm nhận được biểu lộ kinh ngạc cùng ánh mắt có chút tâm thần bất định của ba người, Kiệt Sâm tự nhiên hiểu rõ nội tâm ba người đang nghĩ gì, nhưng hắn cũng không hề tỏ vẻ, chỉ cười thản nhiên nói.

Ba chủ quản kia, Kiệt Sâm chỉ cần liếc mắt đã nhìn ra đều có cấp bậc hoàng linh sư thất giai cao cấp, ở trong Linh Dược Sư Tháp, ngay cả trưởng lão hay điện chủ Kiệt Sâm còn thường xuyên gặp mặt, hiện tại nhìn ba người Lỗ Nhĩ Tư, Kiệt Sâm càng thêm bình thản tùy ý nhiều hơn.

Trải qua vài phút trò chuyện, vẻ tùy ý của Kiệt Sâm làm ba vị chủ quản cũng không còn tâm lý lo lắng thấp thỏm trong lòng.

Xem ra…

Kiệt Sâm này tuy còn trẻ tuổi, hơn nữa bản thân ở địa vị cao, nhưng không có khí thế cuồng ngạo, ở phương diện này làm trong lòng ba vị chủ quản khẽ thở phào một hơi.

- Ba vị…

Kiệt Sâm lên tiếng:

- Ta đã được Linh Dược Sư Tháp điều nhiệm làm hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh này, chuyện cần làm ta đương nhiên phải chịu trách nhiệm, nhưng bởi vì ta mới đến, có rất nhiều chuyện đều không hiểu, bởi vậy những chuyện lớn nhỏ trong công hội vẫn cứ như cũ đi, có việc gì cần ta làm thì cứ trực tiếp nói với ta là được rồi!

Trước khi Kiệt Sâm tới đây, cũng chỉ nhận nhiệm vụ phóng ra ngoài của Linh Dược Sư Tháp, đối với tình huống cụ thể của Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh, hắn thầm nghĩ duy trì nguyên trạng, chuyện gì khác hắn cũng không muốn quản.

Trên thực tế trong Linh Dược Sư công hội bình thường, hội trưởng rất ít làm việc, phảng phất như Tháp Lâm Thành tại Áo Lan Đa vương quốc, hội trưởng Linh Dược Sư công hội của Tháp Lâm Thành Tát Cáp hội trưởng, mỗi ngày đều vùi mình trong phòng thí nghiệm rất ít đến công hội.

Mà như hội trưởng Bổn Kiệt Minh của Linh Dược Sư công hội tại Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, mỗi ngày cũng vùi mình trong phòng thí nghiệm nghiên cứu, chuyện trong công hội đều giao cho người phía dưới đi làm.

Trên đại lục đây là chuyện thật bình thường.

Nghe được lời nói của Kiệt Sâm, ba người Lỗ Nhĩ Tư lại không vui sướng nổi, nếu như ở địa phương khác gặp được một vị hội trưởng không muốn quản sự, có lẽ các vị chủ quản bên dưới sẽ thật cao hứng, nhưng ở tại Luân Đa hành tỉnh, tình huống lại có chỗ khác biệt.

Nếu như Mạt Kỳ Tạp hội trưởng còn tại đây, bọn họ còn có chút nắm chắc, toàn bộ sự việc chỉ cần giống như trước kia, nhưng hôm nay Kiệt Sâm trở thành hội trưởng, chỉ có cấp bậc hoàng linh sư thất giai cao cấp, một khi các thế lực biết hắn là chủ sự của Thải Hồng Tháp hiện tại chỉ là một thanh niên trẻ tuổi, ba người Lỗ Nhĩ Tư đã có thể nghĩ ra được khốn cảnh sắp tới mà mấy người mình sắp gặp phải.

- Đúng rồi, ba người đem tình huống cụ thể của Linh Dược Sư công hội hiện tại cùng tư liệu giao cho ta xem qua đi, ta muốn xem kỹ một chút!

Nhìn thấy biểu hiện của ba người Lỗ Nhĩ Tư, Kiệt Sâm cảm giác mình phủi việc cũng không tốt lắm, liền lên tiếng nói.

Ba người Lỗ Nhĩ Tư liếc nhìn nhau, trong nội tâm cười khổ, gật nhẹ đầu.

Đúng lúc này một nhân viên công tác không chờ thông báo vội vàng xông vào phòng.

- Lỗ Nhĩ Tư đại nhân, Đạt La Đặc đại nhân, Ai Nhĩ Bá Tháp đại nhân, việc lớn không xong, phường thị của Linh Dược Sư công hội chúng ta tại thành bắc Ngọc Linh Thành bị một đám người xông vào đập phá!

Nhân viên công tác vừa xông vào, miệng đã vội vàng cất tiếng kêu to.

- Cái gì?

- Chuyện gì xảy ra?

- Tại sao lại như vậy?

Bởi vì nhân viên công tác không hiểu cấp bậc lễ nghĩa hô hoán ngay trước mặt hội trưởng mới nhậm chức, làm trong lòng ba người tức giận, còn chưa kịp mắng liền nghe được tin tức, lập tức ngây ngẩn cả người liền giận dữ quát to.

Trong phòng, Kiệt Sâm nghe vậy cũng không khỏi cau mày.

- Ba vị đại nhân, tình huống cụ thể tiểu nhân cũng không hiểu rõ ràng, chỉ vừa nghe có quản sự phường thị bên thành bắc chạy về báo cáo, nói phường thị bị người xông vào đập phá…

Nhân viên công tác nhìn thấy ba người Lỗ Nhĩ Tư phẫn nộ cũng không dám thở mạnh, vội vàng hồi đáp.

- Đi, chúng ta đi nhìn xem!

Ba người Lỗ Nhĩ Tư liếc nhìn nhau, vừa lên tiếng, nhưng chợt tỉnh ngộ, hiện tại Thải Hồng Tháp cũng không phải do ba người làm chủ, ngay lập tức đều đưa mắt nhìn vào Kiệt Sâm.

- Kiệt Sâm đại nhân, không biết bây giờ chúng ta nên làm như thế nào?

Ba người Lỗ Nhĩ Tư cưỡng chế nỗi tức giận trong lòng, nhìn Kiệt Sâm lên tiếng xin chỉ thị.

Trong tưởng tượng của họ, Kiệt Sâm là hội trưởng mới đến nhậm chức, thân ở địa vị cao, lại còn trẻ tuổi, tính tình nhất định cực kỳ nóng nảy, nghe được tin tức kia nhất định sẽ dị thường phẫn nộ, nhưng biểu hiện của Kiệt Sâm lại ngoài dự liệu của bọn họ.

Kiệt Sâm chỉ nhíu mày, trên mặt không hề có chút vẻ tức giận, chỉ lạnh nhạt đứng lên lên tiếng nói:

- Ba vị, đối với tình huống của Ngọc Linh Thành ta không quen thuộc, nhưng chúng ta đến thành bắc nhìn xem rốt cục là chuyện gì xảy ra, làm phiền ba vị đi phía trước dẫn đường!

Nhìn thấy bộ dáng lạnh nhạt của Kiệt Sâm, không biết vì sao ba người Lỗ Nhĩ Tư nhất thời cảm thấy lạnh run, đại não có chút trống rỗng, nghiêng đầu tựa hồ nghĩ tới điều gì.

Trong thoáng chốc bọn họ mới suy nghĩ cẩn thận, vì sao mình lại cảm thấy thật quái dị, thật sự là ngữ khí cùng biểu lộ của Kiệt Sâm quá mức lạnh nhạt, biểu hiện vô cùng trầm ổn, nếu như ở trước mặt đổi lại là một lão giả tóc bạc thực lực cường hãn, tựa hồ hết thảy chỉ là việc bình thường, thế nhưng hành vi này phát sinh trên người một thanh niên, việc này dường như có chút…

Nhưng đúng lúc này ba người không còn thời gian suy nghĩ tiếp, chỉ gật đầu dẫn theo Kiệt Sâm đi nhanh về hướng phường thị thành bắc.

Trên đường đi, Kiệt Sâm thông qua việc trao đổi với ba người Lỗ Nhĩ Tư, đối với phường thị tại thành bắc cũng có chút hiểu rõ, Linh Dược Sư công hội ở tại tây bắc vốn vô cùng cao thượng, ở bất cứ tòa thành thị nào đều là một trong những thế lực khổng lồ nhất, nhưng ở tại một trong tứ đại đế quốc như Tái Luân đế quốc, lại có chút khác biệt.

Trong những thế lực cường giả trên đại lục, có những thế lực lớn chính là song tháp tam thành tứ đế quốc, tuy song tháp bài danh trước tiên, nhưng trên thực tế mấy thế lực lại ngang hàng lẫn nhau, song tháp so với tứ đại đế quốc kỳ thật cũng không mạnh hơn bao nhiêu.

Bởi vậy tại Tái Luân đế quốc, thế lực Linh Dược Sư công hội cũng không giống như ở chư quốc tây bắc, có được lời nói tuyệt đối, chỉ có thể dùng thực lực của mỗi phân hội ở từng địa phương để mà tranh quyền.

Ở tại Luân Đa hành tỉnh, mấy chục năm qua Thải Hồng Tháp luôn bị xuống dốc, địa vị ngày càng không chịu nổi, trong số những thế lực lớn tại Luân Đa hành tỉnh, chỉ có thể xem là đoạn kết của trào lưu, nhưng bởi vì Thải Hồng Tháp có chỗ dựa là Linh Dược Sư Tháp, trời sinh ưu thế trong phương diện linh dược học, bằng vào những ưu thế này ở tại Luân Đa hành tỉnh cũng hấp dẫn không ít linh dược sư gia nhập, hơn nữa có quyền khống chế với Âm Ảnh sơn cốc trong Bất Lạc sơn mạch, có thể đạt được đại lượng tài liệu, thông qua Linh Dược Sư công hội tiến hành phối chế, cuối cùng bán ra trong phường thị, cho dù Thải Hồng Tháp vẫn luôn đi xuống dốc, nhưng vẫn có thể đứng vững gót chân trong Ngọc Linh Thành.

Nhưng mà hôm nay, phường thị thành bắc vốn vô cùng trọng yếu của Thải Hồng Tháp lại bị người tới đập phá, thật khó tránh khỏi làm cho ba người Lỗ Nhĩ Tư tức giận.

Ngay khi mấy người Kiệt Sâm đang chạy tới phường thị thành bắc, trong phường thị của Thải Hồng Tháp, giờ phút này biến thành một mảnh bừa bộn, vô số dân chúng vây xem bên ngoài không ngừng chỉ trỏ, trong miệng bàn tán nghị luận xôn xao.

Tầng thứ nhất trong phường thị là đại sảnh phục vụ, đồng dạng cũng là nơi bán ra một ít linh dược tề cùng tài liệu đê cấp, bình thường tài liệu cùng linh dược tề đều được đặt trong tủ thủy tinh, chỉ khi hộ khách cần mới được phục vụ viên lấy ra giới thiệu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.