Chương trước
Chương sau
Tầng thứ sáu này, tự nhiên không thể đi tới tầng thứ bảy, toàn bộ người chạy tới đều là đến từ tầng thứ tám, thậm chí đại sảnh càng sâu hơn, không ít người đều là râu tóc bạc trắng, tinh thần sáng láng, rất hiển nhiên lai lịch không nhỏ, người xung quanh không tự chủ được vì bọn họ tránh ra một con đường.

- Cùng Lôi Áo Lợi Âu đấu đổ là ai, sẽ không phải là mấy lão gia hỏa kia đi sao?

- Không phải, cũng là mấy thanh niên.

- Mấy thanh niên, cái này không phải là muốn chết sao? Lôi Áo Lợi Âu kia Đổ Tinh thuật so với ta cũng chỉ là kém hơn một chút như vậy.

- So với ngươi kém hơn một chút? Ngươi tự nhìn lại mặt mình đi sao.

- Di, sao lại là bọn hắn?

- Là ai a?

- Là Kiệt Sâm và Dong Thánh mấy người này là đám tuyển thủ của tiểu lục địa tinh anh thi đấu đối kháng.

- Không phải chứ, bọn họ cũng dám cùng Lôi Áo Lợi Âu Đổ Tinh sao?

Người xung quanh kinh ngạc.

Xung quanh tiếng nghị luận nhất thời để trong lòng mấy người Tư Lí Lan Tạp sản sinh một tia cảm giác không ổn dày đặc, chính là Kiệt Sâm cũng là đem ánh mắt hiếu kỳ nhìn về phía Lôi Áo Lợi Âu trong đại sảnh.

Ngay giờ khắc này, Lôi Áo Lợi Âu đang không ngừng bước đi, đột nhiên động.

Thân hình hắn như là quỷ mị, trong nháy mắt hóa thành một đạo gió xoáy, chạy ở trong rất nhiều tinh khoáng thạch, ngón tay ở trên một ít khoáng thạch trong đại sảnh liên tiếp điểm qua.

- Cái này, ngón tay điểm qua tảng đá sao đều biến nhan sắc vậy?

Tư Lí Lan Tạp trong miệng kinh hô.

- Đây là có chuyện gì?

Bọn người Địch Ny Toa nghẹn họng nhìn trân trối.

- Đây là biện tinh chi thuật chân chính!

Chính là Dong Thánh lúc này trên mặt cũng là biến sắc.

- Không thể tưởng tượng, không thể tưởng tượng.

Mọi người xung quanh cũng đều sợ hãi than ra.

Lôi Áo Lợi Âu tốc độ cực nhanh, chạy trong đại sảnh, ngón tay không ngừng điểm ra, mỗi lần rơi xuống trên một tảng đá, cả tảng đá sẽ bị nhiễm sắc, tản mát ra quang mang khác nhau như là biến thành linh tinh.

Trong ánh mắt Kiệt Sâm bỗng dưng bạo phát ra một đạo tinh mang.

- Điểm Thạch Thành Tinh Thủ.

- Tinh thuật thế gia quả nhiên không giống bình thường, biện tinh chi thuật đúng là thần kỳ như vậy.

- Thuật này nếu là đạt tới hóa cảnh, biện tinh khoáng thạch quả thực dường như trong suốt.

Không ít lão nhân đều là cảm khái nói ra, tinh thần có vẻ ao ước, kính nể.

Trong đại sảnh không ít người đều là từ các nơi trên đại lục đến đây quan khán đại lục tinh anh thi đấu đối kháng, rất nhiều người vẫn là lần đầu tiên nghe nói, tự nhiên càng là lần đầu tận mắt nhìn thấy. Đương nhiên cũng có không ít lão giả bình thường xuất hiện ở chỗ này, đối với Lôi Áo Lợi Âu có điều người am hiểu, trong miệng cảm thán nghĩ mở rộng nhãn giới.

Lôi Áo Lợi Âu tay như là có thêm ma lực đặc biệt, một đường đi xuống, đem hơn mười khối tinh khoáng thạch giá trị hai trăm vạn linh tệ hoặc dưới hơn đều là điểm thành ngũ nhan lục sắc.

Đột nhiên, Lôi Áo Lợi Âu như là cảm ứng được cái gì, đem một khối tinh khoáng thạch di chuyển ra, bất quá hắn cũng không có dừng lại, mà là tiếp tục đi đến phía dưới, thẳng đến đem khoảng hai trăm vạn khoáng thạch trong đại sảnh đều là qua, sau đó mới dừng cước bộ lại.

Lúc này, trong đại sảnh tinh khoáng thạch bị hắn chuyển ra có hơn ba khối. Hắn đem ba khối này, nhất tề đặt một chỗ, tinh tế phân rõ, rốt cục hắn tuyển định một khối trong đó, nâng ở trong tay.

Đây là một khối tùng hoa thạch cỡ hình người, mặt trên có vết tích có điều đã phong hóa, lộ ra mặt ngoài gồ ghề, gặp phải tinh khoáng thạch như vậy người bình thường rất khó phân rõ, không dám đơn giản hạ thủ, bất quá trên mặt Lôi Áo Lợi Âu cũng tràn ngập tự tin.

- Tinh sư phụ, mời giải thạch.

Lôi Áo Lợi Âu cầm trong tay tinh khoáng thạch đưa tới trong tay sư phụ giải thạch đạm mạc nói ra.

Tinh sư phụ gật đầu, thần sắc tràn ngập ngưng trọng, đầu tiên là cúi chào giải thạch đao, sau đó mới là bắt đầu giải thạch.

Xung quanh một đám lão nhân đều là tụ tập qua đây, ai nấy đều khí thế bất phàm, sư phụ giải thạch hai tay bình ổn, đao giải thạch đi theo thế long xà, đem tinh quáng thạch do Lôi Áo Lợi Âu lựa chọn giải ra, tầng đá bên ngoài không ngừng rơi xuống đất.

Rất nhanh chóng, khối tinh quáng thạch này đã biến thành cỡ nắm tay, bất quá vẫn như trước trắng bóng một mảnh, không có chút dấu hiệu xuất tinh, sư phụ giải thạch tiếp tục đao đi theo thế long xà.

- Răng rắc!

Một đạo tiếng thạch bì vỡ vụn truyền đến, đột ngột...

Tử Hà sương mù, một đạo tử sắc quang vựng từ trong cái khe kia bỗng dưng thấu bắn ra, đem cả đại sảnh chiếu đến một mảnh tím rực rỡ, đồng thời, một cổ linh khí nồng nặc từ giữa cái khe toát ra, khiến cho người ta vui vẻ thoải mái không ngớt.

Sư phụ giải thạch tiếp tục nhanh chóng giải thạch, không bao lâu, một viên tử sắc tinh thạch cỡ quả vải, vô cùng tinh thuần xuất hiện trong ánh mắt của mọi người, mọi người tỉ mỉ ngưng nhìn, ở trong tử sắc tinh thạch này, có một tia vân vụ, như là tử sắc khiết vân lơ lửng trên bầu trời, khiến mọi người sợ hãi than.

- Đây là... Tử Vân Tinh!

- Quả nhiên là Tử Vân Tinh!

Sau khi thấy được toàn cảnh khối tinh thạch này, trong đám người nhất thời truyền ra một trận tiếng nghị luận ong ong. Tử Vân Tinh này là một loại biến dị trong tử tinh, thuộc về dị chủng tinh, trong đó mặc dù có vật dạng bạch sắc, thế nhưng giá trị của nó lại vẫn là ở trên Cực phẩm tử tinh.

- Ha ha, thế nào!

- Đại ca uy vũ!

- Tử Vân Tinh, Tử Vân Tinh biết không, một viên như vậy giá trị chí ít một nghìn tám trăm vạn linh tệ.

- Một đám quê mùa, hiện tại biết biết là Đổ Tinh chân chính rồi chứ, ha ha, đều há hốc mồm đi sao!

Mấy tên thanh niên Khoa Luân đều là cười ha ha, tràn đầy trào phúng nhìn đám người Kiệt Sâm.

Một bên Kiệt Sâm, bọn người Tư Lí Lan Tạp sắc mặt xanh tím. Trong ánh mắt của Dong Thánh cũng là quang mang lóe ra, sắc mặt âm tình bất định cuối cùng vẫn là thở một hơi thật dài, sắc mặt hung ác.

Biện tinh chi thuật của đối phương xác thực cường hãn, chỉ là lúc trước Điểm Thạch Thành Tinh Thủ của Lôi Áo Lợi Âu kia, Dong Thánh đó là tự thẹn không bằng. Hắn thua tâm phục khẩu phục, thế nhưng đối phương thần thái kiêu ngạo như thế, cũng để trong lòng Dong Thánh khó chịu.

- Ha ha, ngày hôm nay thật quá sảng khoái. Có người không công đưa lên hai nghìn vạn linh tệ, vẫn là đạt được Cực phẩm tử tinh như vậy, thực sự là sảng khoái a.

- Một đám nhà quê còn muốn cùng các gia gia Đổ Tinh, lần này tốt rồi, thua luôn cả nội khó cũng không còn đi.

- A a a, vị này hẳn là Dong Thánh đi sao, nghe nói còn là một vị lục giai cao cấp luyện kim đại sư, chỉ có chút tiêu chuẩn ấy?

- Ha ha, ha ha!

Một đám thanh niên đều là cười ha ha, thần sắc hết sức kiêu ngạo.

- Ngươi...

Dong Thánh cắn răng, biểu tình âm trầm.

- Thế nào? Không phục a?

Khoa Luân đi tới trước mặt đám người Dong Thánh từng tia nước bọt hầu như phun lên trên mặt Dong Thánh:

- Không phục thì lại đổ tiếp a? Các gia gia đều tiếp được.

Dong Thánh hai mắt phun lửa, khẽ cắn môi, vẫn là không nói ra lại đổ gì nửa. Hắn cũng biết đối phương Lôi Áo Lợi Âu kia biện tinh chi thuật quá mạnh mẽ, lại đổ tiếp chỉ có thể thua thôi.

- Một đám rùa rụt đầu, không dám đổ thì cút về đi, thua nhiều như vậy, trở về cũng đừng khóc nhè a!

Khoa Luân cười ra tiếng:

- Về phần hai khối Cực phẩm tử tinh này, gia gia ta liền thu lại, ai u uy, hai khối Cực phẩm tử tinh cơ bản nhất định giá đều là một nghìn bảy tăm vạn linh tệ, xuất ra bán, hơn hai nghìn vạn cũng đều có, ha ha, thực sự là sảng khoái a.

Khoa Luân vừa nói, vừa muốn đi lấy hai khối Cực phẩm tử tinh dưới chân Dong Thánh lúc trước giải ra, nhưng không đợi hắn cầm chúng tới tay, một cước cũng đột nhiên ngăn ở trước mặt hắn, thiếu chút nữa để hắn một cước đá ngã.

- Hai khối tử tinh này các ngươi không thể lấy đi!

Một thanh âm đạm mạc đột nhiên từ trên đỉnh đầu vang lên, truyền vào trong tai của Khoa Luân.

Khoa Luân lập tức ngừng một chút, ngón tạy mạnh mẽ chỉ về phía trước, trong ánh mắt hung mang lộ ra.

- Nguyện đổ chịu thua, căn cứ quy định hai khối tử tinh này sẽ là của chúng ta, thế nào? Các ngươi chẳng lẽ còn muốn đổi ý sao?

- Thế nào? Lẽ nào các ngươi muốn đổi ý?

- Một đám tây bắc quê mùa, cũng dám ở chỗ này ra oai, cũng không nhìn xem đây là nơi nào!

Một đám công tử ca này tình huống này, đều là mạnh mẽ xông lên, thần sắc bất thiện, từng đạo linh lực từ trên người bọn họ tán phát ra, rất có ý tứ một lời không hợp liền động thủ.

- Đừng tưởng rằng tham gia tinh anh thi đầu đối kháng là giỏi nha!

- Hắc hắc, còn là quán quân đấy, một lục giai cao cấp Tôn Linh Sư quán quân, ha ha, quả thực mắc cười chết người!

- Tự cho là chính mình rất có năng lực sao! Nguyện đổ chịu thua, trái lại đem tử tinh giao ra đây, bằng không, ta dám cam đoan mặc kệ các ngươi là quán quân tinh anh thi đấu đối kháng gì đó, còn là đệ nhất gì nữa, các ngươi đều không đi ra khỏi Đổ Tinh phường này được.

Mấy thiếu niên hùng hổ, trong ánh mắt sát khí tung hoành, đối mặt đám người Kiệt Sâm không có chút sợ hãi.

- Thế nào, các ngươi muốn làm gì?

Thấy thần thái của mấy thiếu niên kia, mấy người Dong Thánh cũng là thoáng cái mạnh mẽ xong lên, giằng co lẫn nhau.

Dong Thánh bọn họ cũng không phải loại người thua không chịu nổi, thông thường đối với những kẻ làm trái quy tắc cũng rất là khinh bỉ, vốn cũng nhận thua rồi. Thế nhưng Kiệt Sâm nếu làm như vậy, bọn họ lại vẫn không chút do dự đứng về phía hắn.

- Mấy....nơi này là Thánh vương Đổ Tinh phường, ta nghĩ mọi người hẳn đều là biết quy củ!

Một bên sư phụ giải thạch sắc mặt trầm xuống.

- Lão sư phụ, chúng ta vô ý mạo phạm Thánh vương Đổ Tinh phường, thế nhưng ngươi cũng đã thấy, là bọn hắn Đổ Tinh cũng không tuân theo quy củ.

Khoa Luân âm lãnh nói ra.

Bọn họ mấy tên đệ tử quần là áo lượt tuy rằng đều là đệ tử đại gia tộc trong Linh Đấu Thành, nhưng cũng biết đệ nhất Đổ Tinh phường Linh Đấu Thành Linh Đấu Thành này - Thánh vương Đổ Tinh phường có bối cảnh ra sao. Ở chỗ này nghiêm cấm tranh đấu, coi như là phụ bối của bọn họ đến đây, cũng không dám vung tay làm càn, càng không cần phải nói là bọn hắn.

- Mấy người các ngươi, nguyện đổ chịu thua, hai khối Cực phẩm tử tinh này tuy rằng là do các ngươi giải ra được, thế nhưng thua chính là thua, đối đãi vẫn là thành tín mới phải.

- Mấy người các ngươi cũng đều là nhân vật phong vân gần đây của Linh Đấu Thành, phỏng chừng hẳn là cũng gia nhập Song Tháp đi sao! Không đến mức vì chút chuyện nhỏ này làm hỏng danh tiếng của chính mình?

Một ít lão giả biết quy củ Đổ Tinh của song phương, sau đó đều là đối với đám người Kiệt Sâm nói lời khuyên nhủ.

Làm thành trì lớn nhất trong Song Tháp quận vực, các đại gia tộc ở chỗ này, đều cùng Song Tháp có liên hệ thiên ti vạn lũ, không ít gia tộc đệ tử dòng chính cũng là có tiến nhập Song Tháp tu luyện, tuy rằng biết mấy người Kiệt Sâm sau khi đấu đối kháng giành thắng lợi, đều sẽ gia nhập Song Tháp, thế nhưng vẫn không hề sợ hãi chút nào.

- Ai nói Đổ Tinh đã kết thúc? Ta nhớ kỹ mỗi bên có kim ngạch một nghìn vạn linh tệ chọn thạch đúng không? Nếu như ta không đoán sai chúng ta tổng cộng mới chọn chín trăm ba mươi vạn linh tệ tinh quáng thạch đi sao. Đổ Tinh căn bản không có kết thúc, làm sao đến lượt bọn họ nói thủ thắng.

Trong đám người, trên mặt Kiệt Sâm không có chút lo sợ, từ miệng thản nhiên nói ra.

- Ách...

Hắn nói những lời này, nhất thời để tất cả mọi người trên tràng đều sửng sốt, lúc trước quy định thật là hai bên lựa chọn một nghìn vạn linh tệ tinh quáng thạch tiến hành Đổ Tinh. Một bên Lôi Áo Lợi Âu chọn ba khối thạch đầu, phân biệt là sáu trăm vạn, hai trăm vạn, và hai trăm vạn tổng cộng là tổng cộng một nghìn vạn linh tệ.

Mà bên kia Kiệt Sâm cũng lựa chọn ba trăm tám mươi vạn, ba trăm năm mươi vạn, hai trăm vạn, tổng cộng chín trăm ba mươi vạn linh tệ, thật muốn tính toán, bên Kiệt Sâm xác thực còn lưu lại bảy vạn linh tệ, thế nhưng với bảy mươi vạn linh tệ này có thể làm được cái gì?

Tinh quáng thạch trong tầng thứ bảy này đều là khoáng thạch trong hầm Thái Cổ linh quáng một trong bảy đại cấm địa của đại lục khai thác ra, yết giá ít nhất đều là một trăm vạn linh tệ, cực nhỏ cũng sẽ có thấp hơn một trăm vạn linh tệ tinh quáng thạch.

- Hừ, tiểu tử, tầng thứ bảy này căn bản là không có tinh quáng thạch dưới một trăm vạn linh tệ, ngươi nói bảy mươi vạn này có thể làm được cái gì?

Thanh niên kiêu ngạo kia hừ lạnh nói ra.

- Đúng đấy, này căn bản là chơi xấu!

Khoa Luân cũng là hừ lạnh nói ra.

- Khoa Luân!

Đúng lúc này, thanh niên tóc vàng nãy giờ vẫn không nói gì, lạnh lùng nói ra:

- Bọn họ có bảy mươi vạn linh tệ, chúng ta không lấy tiện nghi, để cho bọn họ đi chọn thạch, tầng thứ bảy không có tiện nghi như vậy, phải đi tầng thứ sáu, ta cũng không tin, bọn họ còn có thể lật ngược được.

Thanh niên tóc vàng ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người Kiệt Sâm, trong ánh mắt tràn đầy khinh miệt và coi thường, loại nhãn thần này khiến mấy người Dong Thánh trong lòng cực độ khó chịu.

Kiệt Sâm lắc đầu, nói ra:

- Cái này cũng không cần, ta sẽ cùng ngươi ở tầng thứ bảy đổ tinh.

Kiệt Sâm sau khi nói xong, đem ánh mắt rơi vào trên người sư phụ già giải thạch, chỉ vào một góc trong đại sảnh nói:

- Lão sư phụ vừa rồi ta mới nhìn thấy trong góc kia tựa hồ có mấy khối tinh quáng thạch yết giá cũng không cao, hẳn là cũng thuộc tầng thứ bảy này giao bán đi sao!

Lão sư phụ kai theo ánh mắt của Kiệt Sâm nhìn qua, nguyên bản ánh mắt nghi hoặc nhất thời một mảnh bừng tỉnh nói:

- Tiểu tử, mấy khối thạch đầu theo như lời ngươi nsoi kai thật đúng là thấp hơn bảy mươi vạn linh tệ ở trong góc còn có một chút. Bất quá đều là một ít phế thạch cùng đồ bỏ, căn bản đều là không xuất được linh tinh. Bởi vì cũng là từ trong hố sâu đào ra, nên mới đặt ở tầng bảy này, yết giá tương đối thấp, chỉ bất quá những năm gần đây chưa từng có người mua qua, quanh năm suốt tháng đều là chồng chất ở góc đó, có thể nói là tự mình tìm xem. Bất quá chàng thanh niên, nếu ngươi thật sự muốn Đổ Tinh, chọn những phế thạch kia còn không bằng đi tầng thứ sáu. Ở tầng thứ sáu có thể còn có một tia hi vọng đấy, chứ ở chỗ này...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.