Trên thực tế, thói quen này của Khắc Lôi Nhã, Kiệt Sâm cũng không nhớ rõ đã phê bình bao nhiêu lần rồi, bất quá mỗi lần như vậy Khắc Lôi Nhã đều là gật đầu nói đã hiểu, biết rõ thời gian tu luyện rất dài nhưng lại chủ động đứng ở cổng, cái này khiến nội tâm Kiệt Sâm có chút im lặng, đồng thời cũng là cảm nhận được một tia cảm động.
Đương nhiên, cái này cũng khiến cho Kiệt Sâm trước khi tu luyện đều không dám nói cho Khắc Lôi Nhã là mình muốn tu luyện, hoặc là ra lệnh nàng ta đi tu luyện, hoặc là đi làm sự tình gì khác, nhưng một khi rảnh rỗi rồi, Khắc Lôi Nhã liền đến trước cổng chờ đợi.
- Kiệt Sâm này mỗi ngày đều tu luyện, chẳng lẻ không cảm thấy nhàm chán sao!
Thanh âm Địch Ni Toa lại lần nữa truyền đến, trong đó mang theo một tia bất cần.
- Không nghĩ tới sư phụ tu luyện khắc khổ như vậy, khó trách thực lực mạnh như thế, không được, chờ đến tháp Linh Dược Sư, ta cũng phải nỗ lực tu luyện!
Bên cạnh vang lên một thanh âm vui cười, theo giọng nói, Kiệt Sâm liền đoán được chính là đồ đệ tiện nghi Dung Thánh của mình rồi.
- Chư vị, sáng sớm có chuyện gì sao?
Kiệt Sâm mở cửa cười lên tiếng.
- Sư phụ!
Trông thấy Kiệt Sâm, Dung Thánh lập tức hét lớn.
- Thiếu gia!
Khắc Lôi Nhã một bên mặt mũi tràn đầy kinh hỉ.
- Kiệt Sâm, ngươi cuối cùng cũng đi ra, ra ngoài với ta một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2342220/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.