Thấy Kiệt Sâm nói như vậy, Tây Nhĩ Đốn cố nén cười. Dù hắn cực kỳ bội phục tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm nhưng về phương diện Linh Sư thì quả thật không coi vào đâu.
Tuy hắn không rõ thực lực Kiệt Sâm mạnh đến mức nào nhưng hiện giờ Kiệt Sâm mới chỉ có hai mươi mốt tuổi, mà Áo Tạp Tác là thiên tài trăm năm khó gặp ở vùng Tây Bắc, 30 tuổi đã tấn cấp lục giai trung cấp tôn linh sư.
Một tháng này, đoàn của Tây Nhĩ Đốn đại sư đi vào vương quốc. Trên đường cũng chỉ nghe loáng thoáng chuyện Kiệt Sâm bị Ám Dạ tổ chức ám sát, lại càng không biết thực lực của hai tên ám sát, dù biết cũng chỉ coi là công của Lôi Nặc cùng La Tư Đặc.
Quan niệm này cũng không phải không có lý, các tiểu quốc vùng Tây Bắc tài lực có hạn, căn bản không xuất hiện bao nhiêu thiên tài. Dạng như Áo Tạp Tác đã là thiên tài tuyệt thế, trăm năm khó gặp.
Tây Nhĩ Đốn mãnh cố tình muốn ngăn cản hai người quyết đấu, định nói thêm nhưng Kiệt Sâm đã mạnh mẽ tiếp nhận khiêu chiến. Nếu như hắn gắng sức không những không được lĩnh tình mà còn bị trách tội.
- Chỉ hi vọng này Áo Tạp Tác hiểu chuyện, chừa chút mặt mũi cho Kiệt Sâm đại sư, nếu như quá tay sẽ đắc tội một số người. Tây Nhĩ Đốn lo lắng.
Vào lúc Tây Nhĩ Đốn đang như vậy thì đám Đế Lâm lại sững sờ nhìn Áo Tạp Tác.
Kiệt Sâm đại sư vừa rồi không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2342058/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.