Chương trước
Chương sau
Kiệt Sâm lạnh lùng nói:

- Bây giờ ngươi chỉ có thể ngoan ngoãn hợp tác cùng ta, ta có thể cân nhắc cho ngươi một cái chết an ổn! Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Đối với sát thủ muốn lấy mạng của mình, trong lòng Kiệt Sâm không hề có chút nhân từ.

- Nói, là ai phái ngươi tới ám sát ta, rốt cục có mục đích gì?

Kiệt Sâm lạnh lùng nhìn đối phương quát.

- Hừ!

Sau lúc ban đầu có chút hoảng sợ, hắc y nhân rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, hắn lạnh lùng đưa mắt nhìn bốn người, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Kiệt Sâm, trong ánh mắt toát ra vẻ khinh thường.

Ba người Lôi Áo ở bên cạnh lắc đầu, với thân phận tử sĩ của đối phương, làm sao có thể moi được tin tức từ trong miệng loại tử sĩ như vậy, vô luận là tra tấn về tinh thần hay thân thể đều rất khó cạy mở miệng của bọn hắn.

Nhưng Kiệt Sâm tựa hồ đã biết rõ phản ứng của đối phương, nhìn thấy biểu hiện của người kia, trên mặt không chút thay đổi, hai bình linh dược tề tản ra vẻ sáng bóng quỷ dị lập tức xuất hiện trong tay của hắn.

- Linh dược tề?

Nhìn thấy Kiệt Sâm lấy ra đồ vật, ý trào phúng trong mắt đối phương càng tăng thêm.

Với tư cách của một gã sát thủ đạt tới trình độ cao nhất, hắc y nhân đương nhiên từng tiếp nhận đủ loại rèn luyện tàn khốc nhất, hơn nữa hắn có thực lực của hoàng linh sư thất giai, tuy linh lực cùng linh thức bị phong bế nhưng cường độ thân thể vẫn còn, linh dược tề bình thường căn bản không cách nào sản sinh được công hiệu đối với hắn.

Lôi Áo cùng La Tư Đặc đứng bên cạnh, trong lòng không khỏi lắc đầu.

Thực lực của Kiệt Sâm tuy cường đại, nhưng vẫn còn quá ngây thơ, linh dược tề thẩm vấn sát thủ bình thường là mê huyễn dược tề tứ giai thượng phẩm, đối với sát thủ bình thường còn có hữu hiệu, nhưng đối với hắc y nhân trước mặt trong lòng Lôi Áo hai người cũng không hề ôm chút hi vọng.

Nhưng Kiệt Sâm sẽ phối chế loại dược tề bình thường hay sao?

Khi rót bình linh dược tề vào miệng tên sát thủ, trong ánh mắt giật mình của mấy người Lôi Áo, ánh mắt lạnh như băng của tên sát thủ ngay lập tức liền tan rã, thân thể hắn xụi lơ trên ghế, giống như vừa lâm vào bên trong mộng ảo nào đó.

- Nói đi, người muốn ám sát ta đến tột cùng là ai?

Kiệt Sâm lãnh đạm hỏi.

Trong ánh mắt khiếp sợ của mấy người Lôi Áo, hắc y nhân biểu lộ vẻ ngây ngốc, đôi mắt vô thần lên tiếng:

- Không biết!

Chân mày Kiệt Sâm lập tức nhíu lại:

- Vậy tại sao các ngươi phải ám sát ta?

- Tổ chức nhận được nhiệm vụ ám sát ngươi, thủ lĩnh cho ta cùng số hai phụng lệnh đi giết ngươi!

- Tổ chức, là tổ chức gì?

Kiệt Sâm lại hỏi, đồng thời trong lòng hắn không khỏi toát ra một loại khả năng.

- Tổ chức Ám Dạ!

Hắc y nhân máy móc lên tiếng, cả người đã lâm vào trạng thái vô ý thức.

- Quả nhiên!

Trong lòng Kiệt Sâm lập tức cả kinh, lúc trước hắn đã từng bị tổ chức Ám Dạ ám sát, hơn nữa còn để Lai Sâm Đặc tiêu diệt cứ điểm của đối phương tại vương thành, không nghĩ tới hôm nay tổ chức Ám Dạ lại tiếp tục động thủ với hắn.

- Lần thứ nhất tổ chức Ám Dạ ám sát mình, là bởi vì mình cứu chữa cho đại vương tử Địch Áo Tư, phá hủy kế hoạch của đối phương, tổ chức Ám Dạ tựa hồ muốn lấy đồ vật trọng yếu gì đó của Áo Lan Đa vương quốc, như vậy…

- Đồ vật trọng yếu!

Đôi mắt Kiệt Sâm chợt phát sáng lên, hắn nghĩ tới chuyện phát sinh trong bảo khố vương cung hôm nay, lại nghĩ tới lần đó Địch Áo Tư bị một ám hệ linh sư gieo xuống tử vong nguyền rủa, lần này kích thương Ám Ảnh cũng là một gã ám hệ linh sư.

Nguyên một nhóm manh mối lập tức liên tiếp lại trong đầu Kiệt Sâm, xâu chuỗi lẫn nhau.

Năm đó tổ chức Ám Dạ muốn tìm một đồ vật trọng yếu của Áo Lan Đa vương quốc, vì vậy gieo xuống tử vong nguyền rủa với đại vương tử Địch Áo Tư, mà Kiệt Sâm trị lành cho đại vương tử, liền đắc tội Ám Dạ tổ chức, vì vậy bị bọn hắn ám sát.

Còn lần này Kiệt Sâm gặp phải ám sát lần nữa của tổ chức Ám Dạ, nhưng lần này tựa hồ là có người nào đó ủy thác nhiệm vụ ám sát cho bọn hắn, mà khi Kiệt Sâm gặp phải ám sát thì chức Ám Dạ lại phái người đến hoàng cung Áo Lan Đa, trộm lấy đồ vật từ trong bảo khố, còn đánh Ám Ảnh trọng thương.

- Vì sao tổ chức của các ngươi phải lấy đi hộp ngọc của Thác Đức gia tộc trong bảo khố vương cung, bên trong hộp ngọc rốt cục là cái gì?

Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.

- Không biết, bên trong bảo khố vương cung Áo La Đa vương quốc có một thứ đồ vật trọng yếu mà thủ lĩnh cần lấy, về phần đồ vật trọng yếu kia là thứ gì chúng ta cũng không biết rõ tình hình.

Hắc y nhân chỉ là một sát thủ chấp hành nhiệm vụ, đối với một sát thủ mà nói, vĩnh viễn không nên hỏi tại sao là chức nghiệp cơ bản nhất của bọn hắn.

- Thủ lĩnh tổ chức các ngươi là ai? Thuộc tính gì, thực lực thế nào?

Kiệt Sâm lại hỏi tiếp.

- Thủ lĩnh là một hoàng linh sư thất giai ám hệ cao cấp, thực lực siêu quần, về gương mặt thật của hắn ta cũng không biết, hắn chưa bao giờ để lộ ra mặt thật của mình trước mặt chúng ta!

Hoàng linh sư thất giai ám hệ cao cấp, chính là người đã kích thương Ám Ảnh hôm nay, không nghĩ tới hắn lại là thủ lĩnh tổ chức Ám Dạ! Trong nội tâm Kiệt Sâm thầm suy nghĩ, hỏi tiếp:

- Tổng bộ tổ chức Ám Dạ của các ngươi ở nơi nào, bình thường thủ lĩnh các ngươi sẽ ở địa phương nào?

- Tổng bộ Ám Dạ tổ chức nằm tại Hắc Long Tinh trong Hoành Đoạn sơn mạch, thủ lĩnh chúng ta bình thường vẫn luôn ở đó…

Dưới đôi mắt khó thể tin của La Tư Đặc cùng Lôi Áo, Kiệt Sâm cùng hắc y sát thủ một hỏi một đáp, tên sát thủ đem toàn bộ những điều mà Kiệt Sâm hỏi nói ra hết thảy.

- Rốt cục Kiệt Sâm làm sao làm được chuyện này, linh dược tề khi nãy…

Nhìn thấy tên sát thủ khai rõ mọi việc, trong lòng Lôi Áo bọn họ ngược lại vô cùng rung động đối với tác dụng linh dược tề mà Kiệt Sâm phối chế.

Khi nãy Kiệt Sâm lấy ra linh dược tề có thể làm cho một sát thủ hoàng linh sư thất giai từng chịu qua huấn luyện nghiêm khắc tàn khốc nhất hoàn toàn đem những gì mình biết được khai ra hết, rung động như vậy làm Lôi Áo bọn họ cảm thấy vô cùng chấn động lẫn phập phồng không thôi.

Nếu như có thể phối chế ra được nhiều loại linh dược tề như vậy, chẳng phải bất luận kẻ nào cũng không thể giữ bí mật ở trước mặt Kiệt Sâm hay sao? Đây là việc khủng bố đến thế nào?

Khác với vẻ khiếp sợ của Lôi Áo cùng La Tư Đặc, Lôi Nặc lại vô cùng nghiêm túc lắng nghe mỗi câu trả lời của tên sát thủ.

- Nguyên lai ám sát con ta là tổ chức Ám Dạ sao? Tổng bộ nằm trong Hắc Long Tinh tại Hoành Đoạn sơn mạch, tốt, rất tốt!

Khóe miệng Lôi Nặc hiện lên lãnh ý tàn khốc, người quen thuộc hắn đều biết rõ trong nội tâm Lôi Nặc đã tràn ngập sát ý.

Trong sự rung động của hai người Lôi Áo, Kiệt Sâm cũng đã hỏi đến câu cuối cùng.

Hôm nay hai gã hắc y nhân ám sát hắn đến từ tổ chức Ám Dạ nằm giữa Khai La đế quốc cùng chư quốc tây bắc, mà thủ lĩnh của bọn hắn là hoàng linh sư thất giai cao cấp, Kiệt Sâm cũng đã hiểu được sự cường đại của tổ chức Ám Dạ này, khó trách có thể đạt được tiếng tăm lừng lẫy tại Khai La đế quốc cùng chư quốc tây bắc.

Phải biết rằng dù là Áo Lan Đa vương quốc là một trong năm đại vương quốc chư quốc Tây Bắc, trước khi Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc quay về cũng chỉ có La Tư Đặc và Đế Lâm là hai gã hoàng linh sư thất giai trung cấp cùng hoàng linh sư thất giai đê cấp là Ám Ảnh mà thôi.

Nhưng trong đầu Kiệt Sâm lại toát ra một vấn đề khác, với thực lực của tổ chức Ám Dạ, trước kia hoàn toàn có thể phái người dẫn dụ mấy người Đế Lâm rời đi, sau đó mới xâm nhập vào bảo khố vương cung lấy đi Xích Long Tinh, thế nhưng vì sao phải gieo tử vong nguyền rủa cho đại vương tử làm gì?

Điều này làm Kiệt Sâm không cách nào hiểu được.

Kiệt Sâm vốn không biết lúc trước thủ lĩnh Ám Dạ tổ chức chỉ mới là hoàng linh sư thất giai trung cấp mà trong Áo Lan Đa vương quốc có La Tư Đặc, Đế Lâm, Ám Ảnh ba người tọa trấn, dù tổ chức Ám Dạ muốn đi cướp đoạt thì hi vọng lấy được cũng không lớn.

Trọng yếu hơn chính là dù tổ chức Ám Dạ có cường thịnh thế nào nhưng dù sao cũng chỉ là một tổ chức sát thủ, mà Áo La Đa vương quốc là một trong năm đại vương quốc chư quốc tây bắc, nếu tổ chức Ám Dạ dám công nhiên ra tay, chắc chắn sẽ làm thật nhiều vương quốc chư quốc tây bắc chú ý.

Đến lúc đó nếu như mấy đại vương quốc cùng nhau liên thủ điều động đại quân và cao thủ đứng đầu sẽ đem hắn tiêu diệt.

Bởi vậy tổ chức Ám Dạ chỉ có thể thông qua phương thức dần dần thẩm thấu vào bên trong Áo Lan Đa vương quốc.

Thế nhưng kế hoạch của tổ chức Ám Dạ lại bị Kiệt Sâm phá hủy, điều này làm thủ lĩnh tổ chức phẫn nộ không thôi.

Trong ba năm Kiệt Sâm rời đi, thực lực thủ lĩnh tổ chức Ám Dạ đột nhiên tăng lên từ trung cấp tới cao cấp cảnh giới.

Vốn nếu Áo Lan Đa vương quốc vẫn mãi yên tĩnh như ngày trước thì với thực lực của hắn hoàn toàn có thể thần không biết quỷ không hay tiến vào bảo khố hoàng cung lấy ra đồ vật, thế nhưng trong thời gian này Thác Đức gia tộc và Đạo Tư gia tộc lại đối kháng, vì vậy đã dẫn dắt tới vô số ánh mắt các thế lực trên đại lục.

Không ít thế lực đại lục đã điều động thành viên đến trú đóng tại vương thành Áo Lan Đa vương quốc, chú ý từng cử động tại vương thành, làm tổ chức Ám Dạ vô cùng kiêng kỵ, không dám hành động thiếu suy nghĩ, mãi cho tới hiện tại mới lợi dụng việc ám sát Kiệt Sâm hấp dẫn lực chú ý của các thế lực sau đó âm thầm lẻn vào hoàng cung bảo khố trộm bảo vật.

- Hoành Đoạn sơn mạch Hắc Long Tinh, hoàng linh sư thất giai cao cấp, tổ chức Ám Dạ sao?

Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng, sau đó đưa mắt nhìn qua phụ thân Lôi Nặc, bất kể đối phương ám sát chính mình hay kích thương Ám Ảnh, hoặc đem bảo vật của tổ tiên Thác Đức gia tộc trộm lấy, vô luận là vấn đề nào Kiệt Sâm đều không thể buông tha cho đối phương.

- Chúng ta đi!

Lôi Nặc cũng không nói thêm lời nào, trực tiếp đi ra ngoài mật thất, mà Kiệt Sâm cũng đi theo sát phía sau.

Khi đi ra khỏi mật thất, Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc trực tiếp bay vút lên bầu trời.

- Kiệt Sâm, Lôi Nặc, hai người…

La Tư Đặc cùng Lôi Áo kinh ngạc kêu lên.

- Tam thúc công, đại ca, hai người ở lại lưu thủ trong gia tộc, hai chúng ta đi Hoành Đoạn sơn mạch!

- Hừ, tổ chức Ám Dạ dám đến Áo Lan Đa vương quốc gây rối, quả thật muốn chết!

Trên bầu trời, Lôi Nặc hừ lạnh nói.

Nói xong cả người Lôi Nặc lập tức hóa thành một đạo kim sắc lưu quang, hướng thẳng Hoành Đoạn sơn mạch lao đi, mà Thiểm Lôi Dực sau lưng Kiệt Sâm cũng chấn động mạnh một cái, lam tử sắc lôi quang không ngừng phát ra thanh âm nổ vang, theo sát sau lưng Lôi Nặc biến mất cuối chân trời.

- Hai người bọn họ thật sự là…

Ở bên dưới, hai người Lôi Áo cùng La Tư Đặc đều bất đắc dĩ liếc nhìn nhau, cười khổ lắc đầu.

Nhưng đối với hành động của Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm trong lòng hai người cực kỳ tán thành, nếu không phải hai người họ cần ở lại lưu thủ gia tộc, La Tư Đặc cùng Lôi Áo cũng đã sớm đi theo Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm, cùng nhau đi tới Hoành Đoạn sơn mạch nhổ tận gốc tổ chức Ám Dạ.

Ngay khi hai người Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc bay ra khỏi vương thành, bên trong các phủ đệ tại vương thành Khoa Nhĩ Đốn có một loạt bóng người bay vút lên không, trong ánh mắt đều mang theo vẻ kinh nghi.

- Lúc trước Kiệt Sâm đại sư vừa mới lọt vào cuộc ám sát, chỉ mới qua vài canh giờ Lôi Nặc đại nhân cùng Kiệt Sâm đại sư liền vội vàng xuất phát, hay là đã biết được thân phận của đối phương?

Trong lòng các thành viên các thế lực trên đại lục đều không nhịn được nghĩ thầm.

- Đi, đi xem!

Ngay lập tức trên bầu trời từng đạo bóng người theo phương hướng Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm rời khỏi truy theo.

Nhưng làm cho bọn hắn giật mình chính là khi bọn họ nhanh chóng phi hành được một lát, trên bầu trời lại hoàn toàn trống rỗng, thân ảnh của Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm đã sớm không biết bay đi đâu, nhìn không thấy bóng người.

- Kiệt Sâm đại sư cùng Lôi Nặc đại nhân đâu?

Vài tên hoàng linh sư kinh ngạc tìm kiếm khắp nơi trên bầu trời, trong tầm mắt lại rỗng tuếch không chút dấu vết.

- Cái này…không có khả năng!

Trong miệng bọn họ đều nghi hoặc lên tiếng:

- Với thực lực của Lôi Nặc đại nhân bỏ rơi chúng ta là chuyện bình thường, thế nhưng Kiệt Sâm đại sư cũng đi chung với hắn, linh kỹ phi hành tuy cường đại nhưng Kiệt Sâm đại sư còn chưa đạt tới cảnh giới hoàng linh sư, không có khả năng tốc độ so với những hoàng linh sư chính tông thất giai như chúng ta đều nhanh hơn đi?

Những hoàng linh sư này căn bản không biết Kiệt Sâm từ khi đạt tới thiên linh sư tứ giai từng phục dụng Tật Phong dược tề vốn có tốc độ ngang ngửa hoàng linh sư đê cấp bình thường, mà hôm nay thực lực của Kiệt Sâm đã đạt tới tôn linh sư lục giai đê cấp, nếu toàn lực thi triển Thiểm Lôi Dực thì tốc độ đã sớm ngang bằng hoàng linh sư cao cấp, những hoàng linh sư đê cấp dừng lại thời gian dài như vậy tự nhiên không cách nào phát hiện được bóng dáng của Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm.

Quanh quẩn trên không một lúc, những hoàng linh sư đê cấp kia đành bất đắc dĩ lui trở về, nhưng bọn họ vẫn ở trong phủ đệ chờ đợi, nếu như Kiệt Sâm đại sư cùng Lôi Nặc đại nhân thực sự đi tìm người ám sát mình gây phiền toái chắc hẳn không qua được bao lâu ở trên đại lục sẽ truyền ra tin tức của hai người.

Ngay khi Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc hướng Hoành Đoạn sơn mạch bay đi, bên trong Hoành Đoạn sơn mạch, ở trụ sở bí mật tại Hắc Long Tinh của tổ chức Ám Dạ, thủ lĩnh mặc áo choàng đen đang nhìn hộp ngọc trên bàn, vẻ mặt đầy hưng phấn.

- Ha ha, tới tay, rốt cục bị ta lấy tới tay!

Trong giọng nói khàn khàn của hắn tràn ngập vẻ kích động, hai tay nhẹ nhàng bưng lấy hộp ngọc màu đỏ.

- Đã bao nhiêu năm, kể từ khi biết được trong Áo Lan Đa vương quốc có được bảo vật này, ta hao hết tâm tư rốt cục hôm nay đã lấy được!

Ánh mắt của hắn đỏ thẫm, tràn đầy hưng phấn:

- Hôm nay ta mới đạt tới hoàng linh sư thất giai cao cấp, tuy đã có chút cường đại tại chư quốc tây bắc, nhưng trên đại lục cũng không tính là gì, hôm nay có bảo vật này đừng nói là tại chư quốc tây bắc, dù là trên đại lục thậm chí đã có chỗ cho ta đặt chân!

Người mặc áo choàng đen trong lòng mừng rỡ, linh lực thất giai cao cấp trong cơ thể đồng thời tràn về phía hộp ngọc, dùng sức thử mở ra nắp hộp.

Nhưng hắn vừa dùng lực lại không khỏi ngây ngẩn cả người.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.