Chương trước
Chương sau
- Phá hoàng dược tề là lục giai thượng phẩm linh dược tề, về phần công hiệu gì, đại bá, người phục dụng một lát chẳng phải sẽ biết? Cháu dám cam đoan, công hiệu phá hoàng dược tề nhất định sẽ làm cho người chấn động đấy.

Kiệt Sâm mỉm cười.

Tất cả mọi người đều sững sờ.

- Kiệt Sâm thần bí như vậy làm gì? Đừng nói là phá hoàng dược tề thật đúng như tên của nó, có thể làm cho Lôi Áo Tộc trưởng đột phá đến thất giai Hoàng Linh Sư? Không thể nào chứ?

Trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy buồn cười.

Cũng không phải các tộc nhân không tin Kiệt Sâm, mà là bọn họ căn bản không dám nghĩ tới phương diện này, thật sự muốn thành công tấn cấp là thất giai Hoàng Linh Sư quá mức khó khăn.

Lục giai cao cấp tấn cấp thất giai cấp thấp cũng không giống như các lần tấn cấp trước, đây là lần chuyển biến trọng yếu của Linh Sư, cũng là sự khác nhau giữa chức nghiệp giả trung giai và cao giao.

Trên đại lục, linh dược tề có thể trợ giúp lục giai cao cấp Tôn Linh Sư tấn cấp thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư cũng không phải không có nhưng phối chế bất luận loại nào cũng cực kỳ khó khăn, căn bản không phải người bình thường đủ khả năng lấy được.

Hơn nữa bí phương như loại linh dược tề này, trên đại lục đều là bất truyền. Bình thường chỉ có các đại sư cao cấp nhất trong nội viện của Tứ đại đế quốc mới có cách điều chế.

Nếu như linh dược tề thật sự điều chế dễ dàng như vậy thì thất giai Hoàng Linh Sư trên đại lục cũng sẽ không đến mức hiếm hoi.

- Phục dụng một lát?

Lôi Áo ngắm nhìn bình phá hoàng dược tề tản ra hào quang mỹ lệ trong tay, lại nhìn nụ cười tự tin của Kiệt Sâm.

- Tốt!

Hắn cắn răng, sau đó dứt khoát mở nắp bình phá hoàng dược tề dốc một hơi.

Linh dược tề ẩn chứa năng lượng nồng đậm thoáng chốc dọc theo cổ họng của hắn tiến nhập trong dạ dày, rồi sau đó, Lôi Áo trực tiếp ngồi khoanh chân trong đại sảnh, hai mắt nhắm lại, tu luyện.

Hắn vừa tu luyện, lập tức cảm thấy không đúng.

Linh lực trong cơ thể Lôi Áo từ lúc gần mười năm trước cũng đã đạt đến lục giai cao cấp đỉnh phong. Trong mười năm trở lại đây, hắn đã từng thử qua vô số lần đột phá, nhưng mỗi một lần đều thất bại, lối vào kinh mạch thất giai dường như dùng cương thiết đổ thành, chắc chắn vô cùng, mặc cho hắn điều động linh lực trùng kích như thế nào cũng không thể nào đánh vỡ bình chướng.

Tuy mười năm không ngừng tu luyện, linh lực lục giai cao cấp trong cơ thể cũng càng ngày càng cô đọng nhưng cường độ linh lực sau khi đạt tới một độ cao ở ba năm trước thì giống như cực hạn, dù tu luyện thế nào cũng không thể tăng trưởng mảy may.

Nhưng hôm nay, sau khi phục dụng phá hoàng dược tề Kiệt Sâm đưa cho thì hắn cảm thấy linh lực lục giai cao cấp vô cùng quen thuộc lại không giống.

Dường như linh lực trong cơ thể ẩn ẩn đã có liên hệ với linh lực nguyên tố trong thiên địa, lập tức khiến hắn có cảm giác thân thể như đang ở trong một hải dương linh nguyên tố, vô cùng khoan khoái dễ chịu.

Đồng thời các lỗ chân lông cũng trương ra, để cho linh lực lục giai cao cấp kết hợp với linh nguyên tố càng thêm chặt chẽ.

Cảm nhận được biến hóa trong thân thể của mình, Lôi Áo vốn nghi ngờ liền lập tức kích động.

Thất giai Hoàng Linh Sư so với lục cấp cao cấp Tôn Linh Sư cũng không chỉ là tu hành kinh mạch bất đồng, linh lực mạnh yếu mà là một loại lĩnh ngộ. Thất giai Hoàng Linh Sư có thể câu thông thiên địa, đem linh nguyên tố vào bản thân nên linh lực gần như không khô kiệt.

Đây mới là chỗ cường đại chân chính của thất giai Hoàng Linh Sư.

Mấy lần trùng kích trước, Lôi Áo đều là cảm nhận được linh lực đã hoàn toàn đạt đến tình trạng trùng kích thất giai Hoàng Linh Sư nhưng mỗi một lần đều không thể thành công cũng bởi vì không thể nào lĩnh ngộ cảnh giới.

Trên thực tế, tất cả linh sư kẹt tại lục giai cao cấp cũng có 90% vì nguyên nhân như vậy.

Những cao cấp Tôn Linh Sư này ngày đêm tu luyện, cho dù nếu không thì sau vài thập niên, linh lực trong cơ thể cũng hoàn toàn đạt đến lục giai cao cấp đỉnh phong nhưng không cách nào lĩnh ngộ cảnh giới nên vĩnh viễn dừng lại không tiến.

Nhưng lúc này, Lôi Áo lại rốt cục lĩnh ngộ được cảnh giới.

Hắn như một người sắt, im im lặng lặng ngồi xếp bằng ở đó, khí cơ trên người hoàn toàn kết hợp với linh nguyên tố. Nếu người nào có thực lực yếu nhắm mắt lại, chỉ dùng linh thức thì hoàn toàn không cảm giác được Lôi Nặc đang ngồi ở đâu.

Cùng lúc đó, linh lực lục giai đỉnh phong trong cơ thể Lôi Áo cũng sôi trào lên như nước sông gào thét, sóng biển rống giận, lăn lộn tuôn hướng phía trước.

- Ầm!

Núi sông chấn động, trong cảm giác của Lôi Áo, cửa vào kinh mạch thất giai xuất hiện vô cùng rõ ràng trước mặt. Hắn thậm chí có thể cảm nhận chỗ yếu nhược của nó.

Trước kia dù trùng kích như thế nào cũng đều không lay động nổi bình chướng nhưng lúc này lại như tấm gỗ mục không ngừng lay động dưới sự oanh kích của linh lực.

Lôi Áo mừng rỡ, lại một lần nữa điều động linh lực, hung mãnh xông về thất giai bình chướng......

- Ầm ầm!

Đột ngột …

Một đạo chấn động linh lực cực lớn đột nhiên từ thân thể Lôi Áo trùng kích mà ra, phóng thẳng lên trời như khói báo động, bao phủ toàn bộ phủ đệ Thác Đức gia tộc. Linh nguyên tố lập tức bắt đầu cuồng bạo ào tới thân thể Lôi Áo.

Đồng thời, một luồng linh lực chấn động như thủy triều, lấy thân thể Lôi Áo làm trung tâm hướng khuếch tán ra bốn phía.

Trong phòng tràn đầy linh nguyên tố cuồng bạo, tạo thành một vòi rồng có phạm vi chừng trăm mét cuộn về Lôi Áo rồi chui vào thân thể hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

- Cái này...... Cái này......

Thành viên của Thác Đức gia tộc đều giật mình nhìn xem một màn này.

Trong cái nhìn kinh dị của mọi người, Lôi Áo đang ngồi xếp bằng lẳng lặng bay lên.

Hai con ngươi của hắn đột nhiên mở to, bắn ra tinh quang sáng rực.

- Ta...... Ta rốt cục tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư rồi!

Hắn lơ lửng trên không trung, ngơ ngác nhìn hai tay, lộ vẻ khó tin, trong hốc mắt mơ hồ ngấn lệ.

- Vèo!

Hắn lập tức xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm, hai tay chụp vào vai Kiệt Sâm, chóp mũi run rẩy, muốn nói cái gì đó, nhưng lại kích động nói không ra lời.

- Cám ơn, cám ơn, Kiệt Sâm, cám ơn ngươi!

Cuối cùng, hắn không ngừng lặp lại hai chữ cám ơn, tuy đơn giản nhưng ai cũng có thể thấy được sự cảm kích.

Kiệt Sâm cười lớn:

- Đại bá, đây là do người cố gắng, không quan hệ tới cháu.

Lợi ích của Phá hoàng dược tề đem lại chỉ là tăng thêm ba thành xác xuất thành công, tuy cực kỳ trọng yếu nhưng tác dụng quyết định vẫn là bản thân Lôi Áo. Sở dĩ Kiệt Sâm ngay từ đầu cũng không nói đến công hiệu của phá hoàng dược tề không phải là vì hắn muốn thừa nước đục thả câu mà cân nhắc đến điều này.

Trong vòng mười năm qua, Lôi Áo trùng kích qua vô số lần thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, cuối cùng đều thất bại. Chuyện này đã gieo một hạt giống thất bại vào lòng hắn. Nếu như trước đó, Kiệt Sâm nói thẳng ra phá hoàng dược tề chỉ có ba thành công hiệu thì Lôi Áo trong lòng phấp phỏng, nói không chừng sẽ không thành công.

Kiệt Sâm không nói khiến Lôi Áo càng thêm hy vọng phá hoàng dược tề sẽ làm thân thể hắn biến hóa, triệt để tấn cấp thành thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư.

Kiệt Sâm đang cao hứng vì chuyện đại bá tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư thì những người chung quanh lại nhìn hắn bằng ánh mắt khác.

- Ha ha, Thác Đức gia tộc rốt cục lại xuất ra một thất giai Hoàng Linh Sư!

La Tư Đặc vui vẻ.

Là người quyết sách trong gia tộc, trước khi Lôi Nặc xuất hiện, La Tư Đặc một lòng hi vọng Lôi Áo có thể trở thành thất giai Hoàng Linh Sư, tọa trấn gia tộc. Sau khi Lôi Nặc xuất hiện thì La Tư Đặc vẫn giữ nguyện vọng này.

Hôm nay Lôi Áo rốt cục đã trở thành thất giai Hoàng Linh Sư, tảng đá trong lòng La Tư Đặc cũng được để xuống.

- Đúng rồi Thái Thúc công, vết thương lần trước khi người đại chiến với Bá Tác Nhĩ thế nào rồi, để cháu xem?

Kiệt Sâm quay sang hỏi La Tư Đặc.

- Vết thương đó?

La Tư Đặc cười cười:

- Hôm nay cũng đã ba năm, vết thương đã lành rồi.

Tuy nói vậy nhưng trên mặt La Tư Đặc vẫn không khỏi ảm đạm.

Năm đó Đạo Tư gia tộc đột kích, La Tư Đặc cùng Ám Ảnh dốc sức chiến đấu với thất giai trung cấp hỏa hệ Hoàng Linh Sư Bá Tác Nhĩ, cuối cùng La Tư Đặc bị Bá Tác Nhĩ đánh cho trọng thương, thiếu chút nữa mất mạng, cũng may hắn là Mộc hệ Linh Sư có lực sinh mệnh cực kỳ cường đại nên vẫn còn sống.

Hiện giờ vết thương của La Tư Đặc đã khỏi hẳn nhưng vẫn để lại hậu hoạn. Tuy thưc lực đã khôi phục đỉnh phong như trước đại chiến nhưng lại không có cách nào tiến thêm, trở thành nỗi day dứt khôn nguôi.

Kiệt Sâm lúc này hỏi tới, La Tư Đặc tuy ra vẻ không sao nhưng trong lòng không khỏi đau đớn.

Tinh tế cảm giác tình huống thân thể của La Tư Đặc một lát, Kiệt Sâm lập tức minh bạch.

- Thái Thúc công, lần này trở về, cháu cùng phụ thân cũng có lễ vật muốn tặng cho người, người đi theo cháu!

Kiệt Sâm thu tay rồi nói, không đợi La Tư Đặc đáp lại đã đi ra đại sảnh.

Đối với La Tư Đặc, trong lòng Kiệt Sâm vẫn tràn đầy cảm kích. Từ ngày đầu tiên hắn được phụ thân mang về Thác Đức gia tộc thì La Tư Đặc đã đối tốt với hắn. Trận chiến năm đó với Đạo Tư gia tộc, nếu như La Tư Đặc không động thân thì phụ thân khi đó mới chỉ là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư chỉ sợ sớm đã vẫn lạc.

Bởi vậy lần này trở về, Kiệt Sâm quyết định chữa trị hoàn toàn vết thương cho La Tư Đặc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.