Nhưng mà, đây còn không phải thứ để cho hắn cao hứng nhất, để cho hắn hưng phấn không thôi chính là, bởi vì bị thương trên người hắn đã được chữa hết, bởi vì linh lực cắn trả bị thương, làm cho mười năm này, hắn thủy chung vẫn đứng ở cảnh giới bát giai đê cấp Đế linh sư, cũng không cách nào tiến thêm được nửa phần, song sau này, có thể hướng về mục tiêu lực lượng cao cấp hơn mà cố gắng, đối với A Lỗ Địch Ba mà nói, điều này không thể có cái gì có thể so sánh được.
- Chúc mừng, chúc mừng! A Lỗ Địch Ba đại nhân, thật là chúc mừng a!
Trong đại sảnh, các vị Linh dược sư vẫn còn trong rung động chưa có lấy lại tinh thần, nhưng là những tộc trường các gia tộc này đều là những lão hồ ly, một đám đều là mặt đầy tươi cười tiến lên phía này, mở miệng lên tiếng chúc mừng.
- Cha!
Một bên, hai người Cơ Lạc Tư cùng Diệp Liên Na cũng là lệ nóng doanh tròng, kích động không cách nào tự kìm nén.
Làm con của A Lỗ Địch Ba, bọn họ tự nhiên biết phụ thân của mình bởi vì linh lực cắn trả mà bị thương, cho tới nay là thống khổ dường nào, song hôm nay, đây hết thảy cũng là cũng đã qua.
- Ha ha!
Trong miệng A Lỗ Địch Ba vang lên tiếng cười sảng lãng.
Mọi người quá khách khí rồi.
Tâm tình hắn rất vui vẻ, chuẩn bị nói thêm cái gì nữa, bỗng dưng trong nháy mắt, trên nụ cười mặt hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341969/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.