- Ngươi làm gì vậy?
Ca Đốn bị Kiệt Sâm đột nhiên tập kích làm cho hắn ứng phó không kịp, trong miệng hét lớn một tiếng, trong nháy mắt, thực lực Hoàng linh sư thất giai đê cấp bộc phát ra, đưa cánh tay rút đi về.
Bất quá trong nháy mắt lướt qua đó, cũng đủ để cho mọi người thấy đến một vài đồ vật đặc thù.
- Ca Đốn, đây là cái gì?
Sắc mặt Ba Liên Đạt Nhân đại sư đã xanh mét, hắn trầm mặt, hướng về phía Ca Đốn lạnh lùng nói.
Lấy thực lực của hắn, lúc nãy tự nhiên cũng thấy được đồ vật trên cánh tay Ca Đốn.
- Lão sư, ta...
Sắc mặt Ca Đốn tái nhợt, muốn giải thích.
- Đem tay áo vén lên cho ta!
Ba Liên Đạt Nhân đột nhiên gầm lên, trên mặt của hắn đã trồi lên vài tia đỏ ửng, hai mắt đỏ ngầu.
Ca Đốn do dự, cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng chung quanh cùng với ánh mắt tức giận Ba Liên Đạt Nhân lão sư, hắn cắn răng, đem tay áo xốc lên.
Tại trên cánh tay của hắn, có từng đạo vết sẹo thật nhỏ , ở trên cánh tay trắng nõn càng làm cho nó hiện lên rõ hơn.
- Ta hỏi ngươi, đây là cái gì?
Thanh âm của Ba Liên Đạt Nhân đại sư đã trở nên lạnh như băng không mang theo một tia cảm tình.
- Ta ta... Ca Đốn ấp úng, hoàn toàn nói không ra lời.
Thân thể của hắn run rẩy, cúi đầu, ánh mắt lóe lên không chừng tỏ rõ nội tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341966/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.