Hành động lần này của Kiệt Sâm đã làm cho mọi người tại nơi này kinh hãi chấn động. A Lỗ Địch Ba, Mục, cùng với mấy vị cấp tám đế linh sư Ba Liên Đạt Nhân, trong ánh mắt lại càng hiện lên một tia kinh ngạc.
Dựa vào bàn tay đánh ra chấn động vật lý, đem dược dịch trong khe rãnh của miếng gạch men trên nền nhà bức chấn ra ngoài, hơn nữa không tổn thương gạch men sàn nhà chút nào, năng lực khống chế như vậy, coi như là cấp tám đế linh sư như bọn họ, cũng không cách nào làm được, nhưng là tên Kiệt Sâm trước mặt này, trước mặt bọn họ lại lộ một tay như vậy.
Sau khi làm xong hết thảy, Kiệt Sâm đứng lên, cầm trong tay ly rượu thủy tinh còn phiêu đãng một tia màu đỏ yếu ớt mà đưa lên, tất cả mọi người biết, một tia màu đỏ yếu ớt này chính là Phản Phệ dược tề mà lúc trước đó Kiệt Sâm lấy lên từ trên sàn nhà.
- Nơi này có một giọt Phản Phệ dược tề. Mặc dù bị thanh thủy pha loãng, nhưng là công hiệu cơ bản nhất vẫn còn tồn tại.
Kiệt Sâm lên tiếng nói.
Tại chỗ, tất cả các vị Linh dược sư cũng gật đầu, mặc dù một giọt Phản Phệ dược tề căn bản không cách nào đem toàn bộ vết thương trên người A Lỗ Địch Ba đại nhân chữa khỏi, nhưng là công hiệu cơ bản nhất vẫn phải có, cũng sẽ không bởi vì số lượng ít ỏi mà mất đi hiệu lực.
- Ca Đốn tiên sinh, chai Phản Phệ dược tề này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341962/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.