Trong nội tâm lão giả chợt chấn kinh, với tư cách là đại quản gia của Mạc Lý gia tộc, Hầu Nặc Tư cũng không phải là người vô tri tầm thường, hắn đạt tới địa vị cao trong gia tộc cũng không chỉ đơn giản là vì hắn cần cù chăm chỉ trung thành với Mạc Lý gia tộc, càng nhiều là bởi vì thực lực của hắn cũng đã đạt tới tôn linh sư lục giai đê cấp.
Nếu chỉ riêng một mình Lạc Khố Ân có thái độ tốt với Kiệt Sâm, Hầu Nặc Tư còn có thể cho rằng Lạc Khố Ân còn tâm tính của một tiểu hài tử, nhưng thái độ của Viêm Liệt cùng đám hộ vệ làm cho Hầu Nặc Tư biết rõ Kiệt Sâm tuyệt không đơn giản, ân cứu mạng tuy trọng đại, nhưng còn chưa tới mức làm toàn bộ mọi người của đoàn xe lộ ra vẻ mặt như thế.
Thiếu niên đang đứng bên cạnh thiếu gia hoặc là phải có chỗ hơn người, hoặc là đệ tử đại gia tộc càng thêm cường đại nào đó.
Nghĩ tới đây, lão giả liền cười nói:
- Đã như vậy kính xin Kiệt Tư đại nhân đến phòng khách nghỉ ngơi một chút, tộc trưởng đại nhân nếu biết được là do đại nhân cứu thiếu gia nhất định sẽ vạn phần cảm tạ…
Trong một đình viện tận sâu trong phủ đệ Mạc Lý gia tộc.
Một nam tử mặc trường bào màu đỏ đẹp đẽ quý giá, mái tóc đỏ rực như lửa, vẻ mặt chợt trầm mặc, khiếp sợ nghe lời miêu tả của nhi tử Lạc Khố Ân cùng Viêm Liệt đứng trước mặt.
- Phi thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341842/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.