Kẻ vừa nói chỉ có một mắt, một con mắt khác phủ một miếng vải đen, đứng trên một khối đá cách đó không xa, lạnh lùng nhìn mọi người bên dưới.
- Hắc Hạt Tử (gấu chó),ngươi có ý gì?
Liệt thúc nhìn qua nam tử, phẫn nộ quát lớn.
Độc nhãn nam tử này là đoàn trưởng Hắc Hạt Tử nổi danh của một trong mấy đạo tặc đoàn của Lạc Nhạn Cốc, thực lực đạt tới ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư.
- Có ý tứ gì? Ha ha, Viêm Liệt, ngươi cũng không phải người mới, ý tứ này cũng không hiểu? Dĩ nhiên là kiếm chút việc làm cho huynh đệ.
Nam tử cười lạnh.
- Hắc Hạt Tử thật sự là muốn chết.
Trong đội ngũ, không ít hộ vệ đều phẫn nộ dị thường, với tư cách một trong hai đại gia tộc của Thiên Hồng thành, những hộ vệ này cũng thường xuyên đi lại giữa Thiên Hồng thành cùng Ngọc Lan thành. Tuy có vài lần gặp cường đạo trong Lạc Nhạn Cốc nhưng chỉ cần đưa ra cờ hiệu của Mạc Lý gia tộc thì không cường đạo nào dám trêu vào, không nghĩ Hắc Hạt Tử đạo tặc đoàn lại dám đường đi của bọn họ.
- Hắc Hạt Tử, mau tránh ra, Mạc Lý gia tộc có thể không truy cứu sự lỗ mãng của ngươi, bằng không mà nói, cũng đừng trách Viêm Liệt ta không khách khí.
Liệt thúc bình tĩnh lên tiếng, tuy trong lòng phẫn nộ nhưng lần này trong đội xe có cả thiếu gia và hàng hóa nên không được phép lỗ mãng.
- Tránh đường? Ha ha.
Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341830/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.