Chương trước
Chương sau
Lôi Nặc cực kỳ cảm khái, tuy hiện giờ ông là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư nhưng thứ mà bọn họ đối mặt chính là Đạo Tư gia tộc, một trong tứ đại thế gia Khai La đế quốc. Chưa nói ai khác, chỉ riêng Áo Cổ Tư Đô là bát giai trung cấp Đế Linh Sư, với thực lực hiện giờ của Lôi Nặc, ở tại Hỗn Loạn Chi Lĩnh rất mạnh nhưng căn bản còn chưa đủ.

Trước khi tới ước hẹn mười năm, Lôi Nặc cần ít nhất đạt tới bát giai trung cấp Đế Linh Sư mới có thể không đến nỗi thua quá thảm.

Từ giờ tới ước hẹn mười năm chỉ còn lại có chín năm, tuy từ thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư tấn cấp đến bát giai trung cấp Đế Linh Sư chỉ cần hai năm, nhưng độ khó lại không thua gì Lôi Nặc tấn cấp từ nhất giai Linh Đồ đến thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư.

Trên các nơi ở đại lục đều có thất giai Hoàng Linh Sư, nhưng bát giai Đế Linh Sư lại cực nhỏ, khó khăn trong đó không phải người bình thường có có thể vượt qua. Ví dụ như ở Hỗn Loạn Chi Lĩnh, mấy ngàn năm qua, thất giai Hoàng Linh Sư chưa bao giờ đứt đoạn nhưng bát giai Đế Linh Sư cơ hồ chưa từng xuất hiện.

Mà như Tây Bắc các nước, cũng có mấy ngàn năm lịch sử, tất cả đại vương quốc người mạnh nhất cũng đều là thất giai Hoàng Linh Sư, chưa bao giờxuất hiện qua bát giai Đế Linh Sư.

Bát giai Đế Linh Sư tại Tứ đại đế quốc đều là nhân vật tung hoành, vượt quá sự tưởng tượng của thường nhân.

Hiện giờ tu luyện trong không gian kim hệ và Cơ Sở Chưởng Khống bí pháp cửu thức của Kim hệ linh sư tại Kim Thông Điện là hi vọng duy nhất của Lôi Nặc.

Đã có địa phương như vậy, Lôi Nặc tự nhiên không muốn lãng phí, hơn nữa hôm nay Hỗn Loạn Chi Lĩnh tuy đã được Kiệt Sâm khống chế nhưng nếu hai người Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc rời đi lâu thì khó đảm bảo đám người của Bắc Nguyên gia tộc, Cư Lí gia tộc không sinh ra dị căn. Nhưng nếu Lôi Nặc lưu lại thì hoàn toàn khác, Hỗn Loạn Chi Lĩnh vẫn sẽ do bọn họ khống chế.

- Ha ha, không cần. Lần này chỉ mình con trở về, dù hiện giờ con mới là tứ giai cao cấp Thiên Linh Sư, nhưng lục giai Tôn Linh Sư cũng chưa chắc sẽ là đối thủ. Hơn nữa có được Thiểm Lôi chi dực, con gặp nguy hiểm cũng có thể chạy trốn.

Đối với kỳ ngộ của phụ thân, Kiệt Sâm cũng hiểu, nếu ông có thể trở thành truyền thừa của Linh Thần sẽ là chuyện vô cùng cao hứng.

-Ừ, bất quá trên đường, chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ thì phải tận lực che giấu thân phận Linh Dược Sư. Nếu phải bộc lộ cũng đừng quá mức chói mắt khiến người ta chú ý......

Lôi Nặc trịnh trọng dặn dò.

Kiệt Sâm trầm ổn, Lôi Nặc vẫn yên tâm nhưng người trẻ tuổi như hắn lại có tạo nghệ linh dược học cường đại như vậy, nếu bạo lộ sẽ không tránh khỏi một số kẻ sinh ý đồ xấu, điểm này Lôi Nặc không thể không nhắc nhở.

Kiệt Sâm chỉ báo tin mình rời đi cho mấy nhân vật quan trọng như Thái Sâm, Cam Đạo Phu, Lí Căn, Mã Lợi Á, nào ngờ hắn vừa nói ra đã khiến mọi người phản ứng mãnh liệt.

Hôm nay Kiệt Sâm sớm đã trở thành trụ cột trong lòng bọn họ, vừa nghe tin hắn rời đi, mấy người Thái Sâm lập tức thất kinh.

Điều này khiến cho Kiệt Sâm cảm thấy có chút bất đắc dĩ, sớm biết như vậy thì hắn cứ thế ngầm rời đi. Cuối cùng sau khi nghe hắn nói hết lời thì mấy người Thái Sâm mới bình tâm.

Cũng may Lôi Nặc cũng không đi. Hơn nữa trong hơn hai tháng này, hết thảy chuyện trong Hỗn Loạn Chi Lĩnh cũng đã đi vào quỹ đạo. Tuy hiện giờKiệt Sâm là hội trưởng của Hiệp hội Linh Dược Sư nhưng cũng chỉ như chưởng quầy thu tiền, dù rời đi thì Hiệp hội Linh Dược Sư vẫn có thể hoạtđộng.

Đồng thời Kiệt Sâm cũng khuyến cáo mấy người Thái Sâm, Hỗn Loạn Chi Lĩnh phải duy trì phát triển lặng lẽ, đừng bộc lộ quá mức dẫn đến sự chú ý của một số thế lực trên đại lục.

Thực lực hiện giờ của Hỗn Loạn Chi Lĩnh quá yếu, thất giai Hoàng Linh Sư ngoại trừ Lôi Nặc chỉ có Lí Căn một cái, căn bản không cách nào chống cựáp lực bên ngoài.

Bất quá ngay vào trước lúc Kiệt Sâm rời đi một ngày thì A Cơ Mễ Đức lại tới.

- Lão sư, ta cùng đi với ngươi......

A Cơ Mễ Đức nhìn Kiệt Sâm chằm chằm.

Trong hơn hai tháng này, Kiệt Sâm ngoại trừ không ngừng tu luyện, rảnh rỗi đều phối chế linh dược tề, về phương diện dùng linh thức điều chế, hắn cũng chưa quá mạnh nên còn cần phải học tập rất nhiều.

Lúc hắn phối chế, A Cơ Mễ Đức vẫn luôn đứng bên phụ trợ. Qua mấy lần phối chế, A Cơ Mễ Đức đã trở thành đệ tử đầu tiên của Kiệt Sâm trên thếgiới này.

Kiệt Sâm cũng không tàng tư, trên phương diện phối chế linh thức, hắn chỉ có thể đem một số lý luận kinh điển đời sau nói cho A Cơ Mễ Đức, về phần chính thức phối chế thì bản thân Kiệt Sâm cũng không quá thuần thục. Ngoài ra, Kiệt Sâm cũng đem kỹ thuật lưu linh dược học cơ sở truyền thụ cho A Cơ Mễ Đức.

Vào kiếp trước, Kiệt Sâm kỹ thuật lưu linh dược học với tư cách là một nghành học mới, hắn là người khai thác, dĩ nhiên quen việc dễ làm.

Nhìn qua những gì Kiệt Sâm dạy cho mình, đệ nhất Linh Dược Sư sau này là A Cơ Mễ Đức trợn tròn mắt. Nội dung tri thức khổng lồ mà Kiệt Sâm truyền thụ cho hắn hoàn toàn vượt quá thời đại này, khiến cho đầu A Cơ Mễ Đức như muốn nổ tung.

Bất quá nhờ vào thiên phú cực mạnh, A Cơ Mễ Đức chỉ trong thời gian ngắn đã lĩnh ngộ một phần tối cơ sở trong số tri thức mà Kiệt Sâm truyền lại, miễn cưỡng có thể xem như nhập môn.

Những ngày này, A Cơ Mễ Đức không ngừng tu luyện, đồng thời mất ăn mất ngủ tập kỹ thuật lưu linh dược học. Hắn si mê với hết thảy, đồng thời cũng nhớ kỹ, mang lại hết thảy cho mình chính là sư phụ Kiệt Sâm.

Nhìn A Cơ Mễ Đức nước mắt đầm đìa, một lòng muốn đi theo nhưng Kiệt Sâm lại lắc đầu, cự tuyệt yêu cầu của hắn.

- A Cơ Mễ Đức, không phải ta không muốn mang ngươi đi, thật sự là ngươi bây giờ quá yếu, chỉ mới ở trình độ tích lũy ban đầu của Linh Dược Sư, chưa cần đến đại lục lịch lãm rèn luyện. Trước khi cấp bậc Linh Sư chưa đạt tới thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, cấp bậc Linh Dược Sư chưa đạt tới lục giai cao cấp linh dược tôn sư thì ta sẽ không để ngươi rời Hỗn Loạn Chi Lĩnh, vì chỉ đến lúc đó ngươi mới coi như chạm vào cánh cửa Linh Dược Sư......

Kiệt Sâm vô cùng kiên quyết, không để lại dư địa.

Hỗn Loạn Chi Lĩnh hôm nay cũng không phải Hỗn Loạn Chi Lĩnh trước kia. Hiệp hội Linh Dược Sư thành lập làm cho thân phận các linh dược sư đã thay đổi, hơn nữa tích lũy của Cư Lí gia tộc cũng đủ để cho A Cơ Mễ Đức tấn cấp đến lục giai cao cấp linh dược tôn sư, mà thất giai Hoàng Linh Sư làđảm bảo cho A Cơ Mễ Đức có năng lực tự bảo vệ nhất định nếu tới đại lục.

Trước lúc đó, Kiệt Sâm sẽ không để cho A Cơ Mễ Đức bạo lộ quá sớm trên đại lục.

Nghe giọng kiên quyết của Kiệt Sâm, người bình thường chỉ sợ sớm đã bị dọa co quắp. Thực lực đạt tới thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, lục giai cao cấp linh dược tôn sư, đủ để có danh tiếng trong đại lục, nhưng trong miệng Kiệt Sâm lại chỉ có thể xem như chạm đến cánh cửa Linh Dược Sư. Nếu như để đám ngũ giai linh dược Tông Sư cùng lục giai linh dược tôn sư đã được vô số người kính ngưỡng, xưng là đại sư Linh Dược Sư nghe được thì sao có thể chịu nổi.

- Lão sư, ngươi yên tâm đi, ta nhất định sẽ hảo hảo tu luyện, lần tiếp theo gặp mặt sẽ đạt yêu cầu.

A Cơ Mễ Đức không hề sợ hãi, tinh mang trong mắt lấp lánh, tràn đầy tự tin.

- Thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, lục giai cao cấp linh dược tôn sư sao? Lão sư, chờ xem, lần tới ta sẽ cho ngươi một kinh hỉ......

Cứ như vậy, trong đêm khuya, Kiệt Sâm không cáo biệt với ai, lôi quang sau lưng lập loè, bay vút ra khỏi Khang Tư gia tộc, hướng về bên ngoài Hỗn Loạn Chi Lĩnh cấp tốc lao đi.

Địa vực của Hỗn Loạn Chi Lĩnh rộng lớn, nếu đi bộ hay dùng xe ngựa chỉ sợ phải mất một tháng mới có thể đi ra nhưng với Thiểm Lôi chi dực chỉ mất mấy ngày thì Kiệt Sâm đã tới lối ra Thánh Phỉ Thành.

Hôm nay thân là tứ giai cao cấp Thiên Linh Sư, dù Kiệt Sâm sử dụng Thiểm Lôi chi dực trong thời gian dài cũng không việc gì. Dù Thiểm Lôi chi dực tiêu hao linh lực nhiều hơn nữa, thân là Linh Dược Sư, Kiệt Sâm nào thiếu linh dược tề khôi phục linh lực.

Trên đường đi, Kiệt Sâm không dừng lâu trên mỗi thành trì nhưng với Thánh Phỉ Thành thì hắn vẫn hào hứng đi vào.

Thánh Phỉ Thành hiện giờ nhờ vào Khang Tư gia tộc nên toát lên vẻ xa hoa, nhưng Kiệt Sâm biết rõ, bên trong thành có rất nhiều thám tử. Chẳng những riêng Thánh Phỉ Thành mà gần mười thành trì sát biên giới đều bị Khang Tư gia tộc chiếm lĩnh, an bài rất nhiều thám tử.

Mục đích những thám tử này chủ yếu là giám sát người bên ngoài tiến vào Hỗn Loạn Chi Lĩnh, chỉ cần có cường giả thì sẽ bị điều tra, không cách nào lẩn trốn.

Nhìn qua tòa thành trì quen thuộc, Kiệt Sâm không khỏi có chút cảm khái.

Một năm trước, hắn và phụ thân đến đây chỉ là để tìm kiếm Vân Vụ linh quả khôi phục cánh tay cho phụ thân. Mới chỉ hơn một năm trôi qua mà toàn bộ Hỗn Loạn Chi Lĩnh đều dưới sự khống chế của hắn, thế sự thật biến hóa khó liệu.

Dừng lại một buổi ở Thánh Phỉ Thành, khi trời đã tối, Kiệt Sâm lại bay vút ra theo hướng bắc, chính là hướng của Tái Luân đế quốc.

- Đạo Tư gia tộc, chín năm sau, Kiệt Sâm ta chắc chắn tiến về Khai La đế quốc san bằng ngươi......

Tinh quang lập lòe trong mắt, Kiệt Sâm tự nói:

- Bất quá trước đó ta phải có được Huyết Uyên tinh, hơn nữa Huyết Uyên tinh chẳng những có thể làm cho ta đạt đến ngũ giai Tông Linh Sư, nói không chừng cũng có thể để cho thân thể đạt tới cảnh giới bát giai Đế cấp. Đến lúc đó, chính mình có thể phối chế biến ra bát giai Đế cấp linh dược tề.

Dưới áp lực cực lớn, vô luận là Vi Ân hay vì phụ thân đang không ngừng tu luyện, bản thân cũng không thể lạc hậu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Tái Luân đế quốc, Huyết Uyên tinh, Kiệt Sâm ta đã đến......

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.