- Là bọn họ......
Cam Đạo Phu đột nhiên biến sắc.
Lôi Nặc cũng lộ vẻ ngưng trọng. Trong cảm giác của ông, đám người trước mặt đều là thất giai Hoàng Linh Sư, linh lực bản thân tương hợp cùng thiên địa.
Sắc mặt Thái Sâm càng vô cùng tái nhợt, thân là người đứng đầu của một trong những thế lực của Hỗn Loạn Chi Lĩnh, hắn từng gặp mặt hai người trong số này. Đó là hai tộc trưởng của hai trong bát đại gia tộc của Hỗn Loạn Chi Lĩnh, chỉ cần nói một câu là có thể lập tức tiêu diệt mười Khang Tư gia tộc.
Nhưng lúc này hai người kia lại đi lẫn vào nhóm người, không hề nổi bật.
- Chúng ta đi.
Kiệt Sâm bình thản lên tiếng, quay người hướng về giao dịch đại sảnh bên ngoài đi đến.
- Mấy vị kính xin dừng bước.
Lão giả đi đầu nói uy nghiêm, tuy nói là mờ inhưng lại khiến cho người nghe cảm giác như mệnh lệnh.
Mấy người Kiệt Sâm vẫn tiếp tục đi ra trước, căn bản không chú ý lời của hắn.
- bá
Một người trung niên có sắc mặt ngăm đen, đôi mắt tam giác ngược đột ngột xuất hiện trước mặt mấy người Kiệt Sâm, gằn giọng:
- Mấy vị, không nghe bảo đứng lại sao?
Lôi Nặc ngẩng phắt đầu, sát khí lạnh lẽo từ hai mắt bắn ra, tràn ngập trung tâm giao dịch, ép cho một số Linh Sư không đề phòng cơ hồ thở không nổi. Mọi người đều kinh hãi nhìn sang.
Đồng tử trung niên kia đột nhiên co rút, nhìn vào Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341668/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.