- Ta không sao, ta không sao.
A Cơ Mễ Đức lắc đầu liên tục, giờ phút này mới phát hiện bên cạnh hắn đã không còn một bóng người. Thiếu niên phối chế lúc trước kia sớm đã không thấy bóng dáng đâu, hắn vội vàng lên tiếng:
- Nặc Á đại thúc, mấy người lúc trước đâu?
- Mấy tên kia hả? Đã sớm rời đi rồi, ta ở bên kia nhìn thấy ngươi một mực sững sờ ở chỗ này, cho nên tới nhìn xem.
Nặc Á nhíu mày thật sâu.
- Đi rồi hả? Đi bên nào? Nói cho ta biết đi!
A Cơ Mễ Đức vội vàng lên tiếng nói.
- Bên kia kìa.
Nặc Á dùng tay chỉ cửa ra vào trung tâm giao dịch.
A Cơ Mễ Đức vội vàng xông ra ngoài, một lát sau, hắn lẻ loi trở về, trên mặt tràn đầy vẻ uể oải.
- Lúc trước mấy tên kia làm gì ngươi à?
Nặc Á quan tâm hỏi.
- Không có, không có, Nặc Á đại thúc, ta không sao.
A Cơ Mễ Đức lên tiếng nói, trong giọng nói lộ vẻ vô cùng thất vọng.
Hắn cúi đầu xuống, lại phát hiện trên bàn có thêm một lọ Linh dược tề màu đỏ, mà phía dưới bình linh dược tề kia có một tờ giấy trằng, bên trên tựa hồ viết vài dòng.
Rất nhanh hắn liền rút tờ giấy ra, vội vàng quan sát.
- Cái này... Là thật sao?
Sau khi nhìn thấy nội dung trên tờ giấy trắng kia, trong giọng nói của A Cơ Mễ Đức xoẹt qua một tia kích động, trên mặt hắn lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341642/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.