- Tài liệu hơn mười vạn linh tệ? Như vậy đã đủ cho hắn để mắt rồi, tứ giai cấp thấp Thiên sư, hừ, gia tộc chúng ta có một đống, để có nhiều tứ giai cấp thấp Thiên Linh sư mà lấy tài liệu trân quý chân chính ra? Người bán kia thực đang nằm mơ a!
... ...
Tất cả mọi người đối với người gửi bán Thiên Linh Dược Tề tứ giai này, tốn năm mươi vạn làm Tiêu Vương đều không hiểu, càng có người nói người gửi bán này suy nghĩ viển vông, tất cả đều chuẩn bị ngày mai chê cười người gửi bán này.
Trong đám người nghị luận nhao nhao, Phúc Đặc Gia lạ như phát điên, cả người điên cuồng xông tới phủ đệ gia tộc Bối Lạp.
Hắn vội vàng xuyên qua mấy con đường, trong ánh mắt hai gã hộ vệ ở cửa, vọt vào một tòa phủ đệ cỡ lớn cực kỳ xa hoa, dùng tốc độ nhanh nhất xông về một gian sân viên trong phủ đệ, giờ khắc này, huyết dịch toàn thân hắn cũng muốn sôi trào lên.
- An Đức Lỗ thiếu gia, An Đức Lỗ thiếu gia...
Miệng hắn lớn tiếng hét.
- Phúc Đặc Gia, ta ở chỗ này, ngươi vội vội vàng vàng làm j?
Trong cái đình ở sân viên, một thiêu niên chưng hơn hai mươi tuổi đang nhắm mắt tu luyện, bị Phúc Đặc Gia quấy nhiễu, không khỏi nhíu mày lên tiếng.
- An Đức Lỗ thiếu gia!
Phúc Đặc Gia miệng thở hổn hển, cấp tốc chạy khiến tam giai trung cấp Linh Sư như hắn cũng phải thở hổn hển, mồ hôi ướt dẫm sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341635/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.