- Cam Đạo Phu đại sư, kính xin tiếp tục!
Kiệt Sâm quay người nhìn qua Cam Đạo Phu, phảng phất như trước kia chưa hề xảy ra chuyện gì vậy.
- Cái này. . . Cái này ước chừng là vào tám năm trước. . .
Cam Đạo Phu xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, tiếp tục lên tiếng nói.
- Ta từng ở hỗn loạn chi thành nghe nói có người đạt được qua Vân vụ linh quả, đó là một mạo hiểm đoàn, trong lúc vô tình xâm nhập vào chỗ sâu trong vân vụ chiểu trạch, cuối cùng tử thương thảm trọng, nghe nói toàn bộ mạo hiểm đoàn cuối cùng đi ra chỉ có mấy người, đã gây ra oanh động rất lớn trong hỗn loạn chi thành. Bất quá mấy người còn lại của mạo hiểm đoàn sau khi quay về hỗn loạn chi thành lại mai danh ẩn tích một cách quỷ dị, mà Vân vụ linh quả kia cũng không hề có tin tức, không có ai biết mấy người của mạo hiểm đoàn kia đã đi nơi nào nữa.
- Mai danh ẩn tích rồi sao?
Lông mày Kiệt Sâm nhíu lại thật sâu.
Cam Đạo Phu mắt nhìn Kiệt Sâm, gật đầu nói:
- Ân, rất nhiều người đều cho rằng bọn họ đã bị giết người cướp của rồi, dù sao chuyện như vậy ở hỗn loạn chi thành thật sự quá mức bình thường, bất quá ta lại biết ngày đó trong đêm tam đại gia tộc tựa hồ đã có hành động, muốn đoạt lấy Vân vụ linh quả, trong toàn bộ Hỗn Loạn chi lĩnh, khảnăng lớn nhất là đã rơi vào tay tam đại gia tộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoc-than/2341595/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.