Chương trước
Chương sau
Mà hôm nay --

Hắn rốt cục trở về rồi, mà đối với Kiệt Sâm đã cho mình tánh mạng thứ hai này, Vi Ân liền làm ra một quyết định quan trọng nhất đối với cuộc sống sau này của hắn, trung tâm trở thành người hầu của Kiệt Sâm, quên mình phục vụ để báo đáp Kiệt Sâm.

Đã trải qua nhiều như vậy, Vi Ân sớm đã nhìn thấu thế giới này rồi. Hắn lúc lúc tuổi trẻ từng bộc lộ phong mang, hôm nay đã học biết cách thu liễm phong mang của mình, nhưng hắn hiện giờ lại càng thêm nguy hiểm hơn trước.

Kiệt Sâm kinh ngạc nhìn Vi Ân trước mặt, nhìn đôi mắt tràn ngập kiên định của Vi Ân, suy nghĩ của Kiệt Sâm không khỏi xuyên việt thời không, về tới ba ngàn năm sau.

Hắn năm đó cũng có được nhiều tùy tùng có ánh mắt kiên định như vậy, nhưng mà thật đáng buồn chính là không có một bằng hữu nào có thể chân thành với hắn cả, có vài người vốn có quan hệ vô cùng tốt với hắn, nhưng sau khi đời trước của hắn thành tựu cửu giai Linh Dược Thánh Sư, quan hệ lẫn nhau cũng đã có một tia biến hóa đặc thù, trong cái thế giới thực lực vi tôn này, địa vị lẫn nhau lại trọng yếu như vậy.

- Vi Ân, kỳ thật ngươi không cần như vậy đâu.

Kiệt Sâm không khỏi cảm thán lên tiếng.

Vi Ân kiên định lắc đầu, Kiệt Sâm liền không nói gì nữa, loại cường giả tấn giai đến bát giai Đế Linh Sư như Vi Ân, tâm trí bình thường đều cực kỳ kiên định, một khi đã hạ quyết tâm, người khác rất khó dao động được.

- Kiệt Sâm thiếu gia, thực lực của ta hiện giờ đã thoái hóa đến cảnh giới Đế Linh Sư cấp thấp, nếu như không có việc gì thì... gần đây ta muốn tu luyện một chút, khiến thực lực của mình lại lần nữa được nâng lên.

Vi Ân lên tiếng nói.

Kiệt Sâm gật gật đầu, tình huống thân thể Vi Ân lúc trước hắn cũng nhìn thấy, bởi vì bị phong ấn trong mười năm này, nên khiến cho linh lực của hắn vẫn một mực thoái hóa, tuy rằng hiện giờ phong ấn bị cởi bỏ khiến hắn trở lại thành Đế Linh Sư cấp thấp, nhưng chỉ cần tu luyện trong một thời gian ngắn thôi là có thể tăng lên lại rất nhanh, dù sao hắn cũng đã từng là Đế Linh Sư cao giai, vậy nên sẽ không gặp phải bình cảnh gì cả.

Trong những ngày tiếp theo, hai người Vi Ân và Kiệt Sâm đều không bước chân ra khỏi nhà, im im lặng lặng ở trong phòng của từng người tu luyện.

Ngay ngày hôm sau khi Vi Ân khôi phục thực lực, Lai Sâm Đặc bệ hạ của Áo Lan Đa vương quốc đã nhận được một phần tình báo, nói là tựa hồ có một gã cường giả thần bí ngày hôm xuất hiện ở một phụ cận một tòa núi hoang cách Vương thành không xa.

Lai Sâm Đặc nhận được tình báo lúc này liền phái Đế Lâm tiến về trước điều tra, đợi đến lúc Đế Lâm đuổi tới núi hoang kia thì lại thoáng cái sợ ngây người.

Tòa núi này vốn cũng không lớn, đỉnh núi loạn thạch đá lởm chởm như bị người nào đó dùng một kiếm chém bay vậy, lộ ra một bình đài bóng loáng, một tầng băng sương dày đặc ngưn kết trên đỉnh núi, hàn khí lạnh như băng khiến cây cối trong phạm vi vài dặm chung quanh tất cả đều héo rũ tử vong, một mảnh hoang vu.

- Cái này. . . Băng Hệ linh lực? Chẳng lẽ là do cường giả thần bí phát ra lực lượng cường đại hôm qua tạo thành hay sao?

Đế Lâm cảm thụ được linh nguyên tố chấn động nồng đậm chung quanh nồng đậm, trên mặt lộ ra một tia ngưng trọng.

Có thể một kích đánh bay một đỉnh núi, thực lực như vậy thật sự là quá kinh khủng, coi như là một Hoàng Linh Sư cấp thấp như hắn cũng căn bản không cách nào làm được.

Trong mấy ngày kế tiếp, toàn bộ Vương thành đều đề phòng sâm nghiêm, Lai Sâm Đặc bệ hạ cũng dừng lại trong vương cung, không bước ra ngoài nửa bước.

Nhưng người khởi xướng ra chuyện này là Vi Ân lại lặng yên ngồi tu luyện trong phòng của ình. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net

Thời gian từng ngày trôi qua, rốt cục đã tới lúc xuất phát đi tham gia Linh Dược sư đại hội rồi, buổi tối trước phải tham gia đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân do Lai Sâm Đặc bệ hạ cử hành ở hoàng cung.

Sáng sớm ngày thứ hai, một đoàn xe đại quy mô tập hợp ở cửa Nam Vương thành, lập tức dưới sự tiễn đưa của Lai Sâm Đặc bệ hạ cùng với chư vị đại thần, đoàn xe đã nhanh chóng rời khỏi Vương thành Khoa Nhĩ Đốn của Áo Lan Đa vương quốc, hướng về vương quốc tổ chức Linh Dược sư đại hội lần này -- Đông Thăng vương quốc.

Đây là một đoàn xe vượt quá trăm người, từng hộ vệ trong đội xe đều là cao thủ được tuyển chọn ra từ vệ đội cung đình và Hoàng gia Linh Sư đoàn của Áo Lan Đa vương quốc, cho dù là một xa phu đánh xe thôi cũng có được tu vị không thua gì Linh Sư tam giai cao cấp.

Mà người phụ trách hộ tống đoàn xe lần này, tự nhiên là Hoàng Linh Sư Đế Lâm thất giai cấp thấp có danh xưng Áo Lan Đa vương quốc đệ nhất cao thủ rồi.

Ngoại trừ những hộ vệ này ra, còn lại chính là những người tham dự Linh Dược sư đại hội lần này rồi, ngoại trừ Lỗ Đạo Phu đại sư ra, còn lại còn có gần mười tên Linh Dược sư từ 30 tuổi trở xuống, bọn hắn chính là những người đại biểu cho Áo Lan Đa vương quốc tham gia Linh Dược sư đại hội bốn năm một lần này, tranh lấy một phần danh dự cho Áo Lan Đa vương quốc.

Linh Dược sư đại hội do Tây Bắc chư quốc cử hành, tuyển thủ dự thi phải là Linh Dược sư trẻ tuổi từ 30 trở xuống, ban giám khảo đoàn là do thủ tịch Linh Dược Sư của ngũ đại cường quốc trong Tây Bắc chư quốc tạo thành, mà Áo Lan Đa vương quốc với tư cách là một trong Tây Bắc ngũ đại cường quốc, Lỗ Đạo Phu đại sư tự nhiên cũng là một trong các giám khảo rồi.

Sau khi đội ngũ vừa rời khỏi Vương thành, Kiệt Sâm liền một người chui vào trong xe ngựa của mình, tuy rằng Lai Sâm Đặc bệ hạ muốn bổ nhiệm hắn làm lĩnh đội lần này, nhưng lại bị Kiệt Sâm tặng cho Lỗ Đạo Phu.

Kiệt Sâm hiện giờ cũng không có nhiều thời gian rãnh để quản lý đội ngũ gì cả, đáp ứng Lai Sâm Đặc đi tham gia Linh Dược sư đại hội này, cũng đã là rất nể tình rồi.

Lần này xuất hành, Kiệt Sâm chỉ dẫn theo hai người Vi Ân và Khắc Lôi Nhã, Lôi Nặc vẫn muốn cùng đi theo, nhưng cuối cùng vẫn bị dùng lý do có Đế Lâm ở đó thì sợ gì nữa mới khuyên can được Lôi Nặc.

Bất quá Lôi Nặc và tất cả mọi người đều không biết, chỉ cần có Vi Ân ở đây, toàn bộ Tây Bắc chư quốc, không có ai có thể uy hiếp được tánh mạng của Kiệt Sâm cả, dù sao đệ nhất cao thủ Nặc Duy Tư Cơ của Uy Tư vương quốc vốn là vương quốc có thực lực cường đại nhất trong nhũ đại cường quốc, cũng mới chỉ là một gã trung cấp Hoàng Linh Sư mà thôi.

Trong khí trời tháng tư, đã ẩn ẩn có một loại cảm giác nóng bức, sáng sớm, mặt trời liền mọc lên từ phương đông, bao trùm cả một mảnh lục địa ôn hòa.

Sau khi trải qua gần mười ngày đi đường, đoàn xe của bọn người Kiệt Sâm rốt cục cũng đến được Vương thành Tạp Mai Lạp của Đông Thăng vương quốc trước khi Linh Dược sư đại hội được tổ chức hai ngày.

Thời gian Đông Thăng vương quốc kiến lập cũng không kém với Áo Lan Đa vương quốc nhiều lắm, từ sau khi quật khởi mấy trăm năm trước, có vẫn là một trong ngũ đại cường quốc Tây Bắc chư quốc, mà Tạp Mai Lạp với tư cách là Vương thành của Đông Thăng vương quốc, nó cũng là một trong mấy thành phố lớn nhất trong Tây Bắc chư quốc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.